Sự Qua Đời Những Thủy Nhãn Màu Sương.
đôi khi tôi tìm đường về
trong chính ngôi nhà của mình
đôi khi tôi tìm mùi quen thuộc của gió
giữa cơn điên cuồng bão tố
đôi khi tôi thèm một làn hương
giữa vườn hoa bạt ngàn vị sắc
buổi sáng bước xuống từ gác xép tâm hồn
tôi đi về phía những dòng sông
mang thai màu im lặng
những rặng lau trùm mền trong sương sớm
một chiếc xe chở nỗi buồn mờ nhạt trôi qua.
những tham vọng tầm thường đã nhai nuốt
tuổi thơ và những đọt sáng cánh đồng
trong cuộc đua trèo lên thủy nhãn mặt trời
nơi nghĩa trang của loài thiên nga cánh trắng
phủ đầy cây tầm ma.
đôi khi tôi khát một bóng thuyền
nơi ồn ào bến cảng
gã nhà buôn nắm chặt bờm sóng dữ
đi qua eo vịnh mùa xuân
những con hải âu bình yên ấp trứng
trên vách núi nồng nàn hoa nắng
tự do thụ phấn từ đôi cánh tật nguyền.
bạn không bao giờ bị lãng quên
1.
trên tầng áp mái
đêm
tiếng thở của rêu
thật mỏng
xuyên qua lớp ngói.
2.
ánh điện
nhòe
mùi lạnh
nồng như khói
đám cháy lớn
những con thạch sùng ấp trứng
góc tủ
những vì sao chờ mọc.
3.
mất ngủ
tôi trèo lên đỉnh núi
cô đơn
mưa phùn
lặng lẽ rơi
xuống tàn cây
thiếu áo.
4.
mơ hồ
tiếng vó ngựa
nơi đồng hoang
gã kỵ sỹ
mùa xuân
giáp bạc.
cỏ mộ
xanh
rì.
5.
tầng áp mái
mẩu thuốc cạn dần
tàn đóm
bay qua song nhỏ
hồn nhập vào sao
khuya.
6.
mái tóc ban mai
phủ nhẹ
viền kính
cửa
tinh cầu vỡ?
thạch sùng con
mổ trứng!
7.
mười đầu ngón tay tôi
cẩm chướng
phô nhụy trắng.
Đôi Khi Tôi Thấy
Tôi phổ vào ngày một ngụm khói
Thời gian phai thêm hơn một nhịp
Lạnh & trầm
Trong chuỗi âm thanh gầm rú của gió
Đôi khi tôi nghe được tiếng ca dịu dàng của đám mây
Tôi nằm ngủ quên bên bờ suy tưởng
Thấy hồn xanh như ngọn suối hoang khai
Đêm đông tan theo dòng lệ bạch lạp
Bình minh thơm như sữa mặt hồ.