*NP PHAN
biến khúc giao mùa
chẳng còn lại gì
khi giấc mơ mùa xuân đã qua
con hoạ mi
đã không còn hót theo những giai điệu cũ
những giai điệu đã từng thất lạc
trong tiếc nuối ngỡ ngàng
chẳng còn lại gì
ngoài con đường gầy guộc
trở mình trong cuộc phù sinh
lay lắt hoàng hôn
hắt hiu đêm gợi nhớ mùa
chút thinh lặng cũng tan biến
vào ngày thôi nôi của biển
những cánh hải âu chập chờn
không nói gì về những cuộc tồn vong
những chuyến hải hành
không hẹn trước
chẳng còn lại gì
khi chút hừng đông nhạt nhoà vụt tắt
chiếc lá buồn
nhỏ giọt nước mắt xót thương
cho niềm tin cạn kiệt
vào ngày vắng bóng mặt trời
lay lắt một giấc mơ giao mùa
lặng lẽ đến
trầm ngâm đi
chẳng còn lại gì
ngoài cuộc tàn phai
*LÊ THỊ NGỌC NỮ
Mượn
Mượn Đà Lạt chút đam mê
Tím rơi hoa phượng đường về chiều nay
Mượn Đà Lạt chút nắng phai
Nghiêng nghiêng nỗi nhớ cùng ai bên đồi
Mượn Đà Lạt chút bồi hồi
Nhật Nguyên cùng ngắm sương trôi mặt hồ
Mượn Đà Lạt chút ngây ngô
Một Khờ, một Ngốc cùng đồ vần thơ
Mượn Đà Lạt chút đợi chờ
Cho ta tìm lại mộng mơ thuở nào
Mượn Đà Lạt chút chiêm bao
Mùa xuân thắm cánh Anh Đào năm xưa
Mượn Đà Lạt chút lạnh mưa
Cơn mê chợt tỉnh đủ vừa chơi vơi...