*NHẬT QUANG
Hương Kinh Đêm
Chuông ngân rơi chạm giấc mơ…
Không gian lắng đọng hương thơ mượt mềm
Hoàng hôn buông gió ru đêm
Dạ lan sương đẫm bên thềm thoảng lơi
Trăng vàng mơ…khúc Thu rơi
Lung linh ánh bạc tỏa ngời tịch liêu
Hương kinh lấp lánh tin yêu
Cửu trùng khẽ nhấp sóng triều lênh đênh
Dương gian muôn lối ghập ghềnh
Tiếng linh hồn vọng mông mênh cõi nguồn
Trầm luân bão gió, mưa tuôn
Điệp trùng sóng sánh nhịp buồn bể dâu
Chuông ngân vang vọng kinh cầu
Qua bờ giông tố đêm thâu vô thường
Đường trần nơi chốn náu nương
Tử qui hoan lạc ánh dương nhiệm màu.
Nhật Quang
*TRẦN THỊ BẠCH DIỆP
Đừng Hát Khi Lên Đồi
Những đứa trẻ
Vẽ giấc mùa hè
Trong căn lều gió
Chiều gấp lồng ngực thở
Anh ở đây
Chạm vào nhau chạm vào đêm
Tiếng kêu mòn vạt cỏ êm
Ngọn đồi những vì sao đều biết
Gốc cây u buồn của em
Đừng hát khi lên đồi
Nắng sẽ mang người đi mất thôi
Không phải lối về nhà
Những vì sao hút vào bóng tối
Rừng sẽ buông và ngày sẽ khép
Nỗi buồn chảy qua
Một giấc mơ nổi loạn
Từ những lời kinh bền bỉ hằng đêm
Chúng ta cô đơn giữa khu rừng đời mình
Chúng ta cô đơn trong vòng ôm của mình...
Chỉ là gió , chỉ là gió thôi
Đừng hát khi lên đồi
Những đứa trẻ tóc trắng
và giấc mùa hè
bỏ ngỏ...
Trần Thị Bạch Diệp
*KHÉT
Hẹn cưới đi em
Tặng vợ
hẹn đi em cho trời mưa tháng 6, cho chập chình một góc phố riêng tư, mưa chỉ ướt tóc độ mình còn chưa gặp, để nhẹ nhàng khều lấp lửng chút thương
hẹn đi em trời đã mưa rồi đó, anh mang về ấp ủ mắt em cong, hẹn đi em mưa lạnh thêm tay gầy, hẹn đan tay rồi về ngửi hơi ấm
hẹn đi em chững chạc hay rong ruổi, đuổi bắt nhau cũng mang ít nhớ thương.
hẹn đi em đánh đố vết chai lỳ, siết đôi môi quyện vào nhau run rẩy hẹn đi em nắng cuối mùa nhợt mất, mưa tháng 6 rồi, mưa của hẹn cưới nhau.
Khét