*NGƯNG THU
Ta ngồi hớp gió mà say
Ta ngồi
rót gió vào ly
đưa lên môi
nhấp
nhâm nhi mùa vàng.
Say ...
ta say khúc chiều tàn
gói đời trong mảnh thời gian đổi màu.
Đem tàn phai đổ lũng sâu
vớt lên chút ánh trăng nhàu làm thơ.
Ta ngồi
rót gió vào mơ
hụp hà ta lội
đâu bờ niên thanh ???
Phong linh vọng tiếng lanh canh
đêm thu vợi nốt nhạc mành thắt the.
Ta ngồi hớp ngọn gió quê
say ...
như uống đã một ghè thu lơi.
Ngưng Thu
*KHALY CHÀM
xin đừng khép làm chi khung chớp cửa
chớp cửa khép nắng vàng nghiêng gãy sóng
khi ngực đời thơm nào ngại chuyện phơi bày
sao phải giấu thời gian vào áo mỏng
em tưởng tiếc thầm màu mắt biếc phôi phai
cây thinh lặng bên phố ngày mở mắt
ảo ảnh trên đường lướt vội trước âm thanh
có thể lắm, hương mưa trầm đâu đó
mùi của mùa xanh leo lên mặt dỗ dành
hư linh vỡ đồng nhiên cùng rỗng trắng
tro bụi bay lóe sáng mãi khôn cùng
bất chợt nở hóa muôn hồng nghìn tía
chạm cơn mơ người khái niệm để hình dung
mông lung ư, nếu chúng ta là đốm lửa
phải tắt dần đi trong đồng tử mặt trời
xin đừng khép làm chi khung chớp cửa
màu nắng mai hồng sẽ trốn biệt em ơi!
khaly chàm
hanoi. 7/2018
*NGUYỄN NHÃ TIÊN
Tiếng nói hư vô
Tiếng lá lao xao hồn ngói đỏ
ơn phù sa tôi phải đắp bồi
không nên nổi thành hoa
thôi, làm rêu cỏ
tấc lòng gieo son sắt đỏ tươi
Dường như quanh tôi vẫn đường thơm
cổ lục
vẫn mây xa vỗ cánh sâm cầm
vẫn khói biếc Bích Câu nghìn tuổi
vẫn nguyệt lung lay trống giục tràng thành
Viên gạch vỡ - là tôi em ạ
lửa nung nghìn xưa tro bụi đến bây giờ
nhắm con mắt, nhìn xa
hư ảo
bao nàng kiều thơm ca múa trong mơ
Bất chợt mơ hồ
“Mộng đắc thái liên” (*) khói sóng thành xây
Tây Hồ mênh mông
Tây Hồ thăm thẳm
nàng con gái hái sen ngày xưa ấy
khói sương theo về khẳm một thuyền trăng.
Nguyễn Nhã Tiên
(*) Thơ Nguyễn Du