giữa mùa trăng vỡ
mộng chưa thành mà đã phôi pha
tôi. ngậm dư âm vào biển nhớ
em. tàn dư lệ một chiều hoang
ngoảnh cổ hề tư cố hương
ngoài kia thả tóc lang thang
theo gió về ngã bóng hoàng hôn
núc cạn chén
một hồ trường
cụm rượu tàn phai chung phí thủy
giữa trời lãng đãng ngất ngây gió
nào hay trời đất nghiêng ngả say
giữa hồn với xác như ma dậy
cho tới khi về
một kiếp vong thân
lá ngủ trên tay
cụm hoa bẻ gió
vườn ôm nắng chết
đêm nhuốm màu mắt
màu mắt nâu phai
căn nhà bậc khóc những cành liễu rụng trên đầu ngón tay
chìa đôi cánh nhỏ bước vào vùng trăng ngẫm câu thơ mọn
chén rượu tàn cơn say lúy túy giữa chốn ta bà một mình ta
sờ vào ngũ giác em từng ngón xuân nồng nắng ướt viền môi
con sông kỳ cùng chảy theo hồn phế đế như lộ thảo đầu phô
cho ngọn sóng triều dâng một thời lộng ngọc. em ở đó
tôi điêu tàn. cổ tích chiêm thành nằm ôm lòng đất nhớ
chất đầy mộng mị trên gò má tháng năm hoa phượng nở
tôi. uống cạn một đời ôi giông bão
em. thả trôi theo vận mệnh lênh đênh
ngã bóng thời gian
cho mây chẻ gió
đá thở ngậm ngùi
cho mai một thôi
tôi
đứng
chịu
tang ./.
ca.ab.yyc. đầu 8/2018