*PHÙNG HIẾU
Lời Của Chiều
Chiều buông lỏng nắng sau đồi
Cửa ngày khép lại ta côi cút buồn
Lỡ làng ở độ hoàng hôn
Nghe đêm bầu bạn ruột cồn cào đau
Sao gieo oán hận cho nhau?
Đời đâu dài để nát nhàu tháng năm?
Duyên oan phận cũng thăng trầm
Cố vùi chôn những âm thầm xót xa
Mắt chiều khép lại bóng nhoà
Ngờ đâu sâu thẳm vỡ oà nhớ nhung
Nhủ lòng thôi kệ người dưng
Ngỡ sương rụng mắt chân chim đã mờ!
*NGUYỄN MINH PHÚC
tôi với mùa thu
tôi đứng đợi em rạng ngời nhan sắc
có mùa thu lay khẽ gió bên trời
nắng rất nhẹ cho chiều vàng huyễn hoặc
đợi tôi về trãi lá nhẹ thu rơi
em cứ đến rồi đi xin đừng ngại
hồn tôi xanh giấc mộng đón em về
ôi tinh khiết những nụ hồng mê mải
cho nhau tình xao xuyến lạc cơn mê
hay có cả mùa thu về hội ngộ
nắng hãy còn hồng trên mắt môi em
đàn bướm trắng dường như về qua ngõ
vốc đầy tay mùa gió rớt bên thềm
trăm thương nhớ trao em từ thu ấy
nghe chùng chình sương khói khẽ khàng trôi
tôi ngơ ngác những chiều thu thức dậy
nhặt bâng khuâng từng chiếc lá bên trời...
*NHẬT VI
Trên Bàn Son Tháng Chín
Một ngày ta nhận ra
Kẻ luôn đứng thẳng hàng
Lại thường chơi ăn gian
Còn những thằng láu cá
Xô ngã luật dưới trời
Mà trong lắm cuộc chơi
Thiệt thà như trái chua
trên bàn son Tháng Chín