*Biển Cát
Khúc chớm đông
Ta nhớ người hồn mênh mang sóng
Người nhớ ta...
Người có nhớ ta không ?
Mùa này trời đã chớm sang đông
Se sắt lạnh
Buồn tràn hơi thở
Đôi khi nghe bước chân dẫm trên lá vỡ
Chạnh lòng ta nhớ quá một mùa xưa
Nơi có người ánh mắt như mưa
Buồn tựa khói tựa sương lãng đãng
Sẽ bao giờ cho ta quên lãng
Một chiều bâng khuâng nắng rớt trên vai
Sợi tóc bay
Mái tóc buông dài
Lá lắc rắc sau lưng mình vàng óng ánh
Khoảnh khắc rất đỗi mong manh
Để ta nâng niu hoài trong nỗi nhớ
Để đôi khi ngơ ngác ngỡ
Chỉ hôm qua
Vừa mới hôm qua
Bàn tay nào vừa đưa ta nắm
Như vẫn còn hơi ấm giữa bàn tay
Ta nghe mình nén vội tiếng thở dài
Thông thốc gió thổi tràn vào hiu hắt.
Đặng Xuân Xuyến
Đặng Xuân Xuyến
Khạo khờ
Đêm vào đêm lạnh lẽo
Tôi gặp tôi khạo khờ
Lời yêu ghim vào gió
Thả tình trôi hững hờ.
.
Em thì vẫn quay tơ
Nhử người về mắc nợ
Cả đời em mộng ảo
Một đời tôi lơ mơ
.
Đêm vẫn đêm là gió
Tôi vẫn tôi ngù ngờ
Em vẫn em ngồi đó
Tình vẫn tình ngu ngơ.
*.
Làng Đá, đêm 11.11.2018
Gửi ý kiến của bạn