*Nguyên Lạc
Đâu có cần đêm Giáng Sinh đến phải không em?
Em nguyện gì trong trái tim anh?
Đâu cần nguyện đâu em
khi tim anh trọn đầy hình bóng riêng em!
1.
Đêm Giáng Sinh. Chúa hiện xuống trần
mang niềm tin mới cho nhân thế: Công bằng. Bác ái
Có ích kỷ không em? khi anh không thích em bác ái
Em nên yêu thương riêng chỉ anh thôi!
Đêm. đâu cần vọng về những tiếng chuông ngân
Khí em đến. ngàn tiếng chuông tình hồn anh ngây ngất!
Đêm. ngọt ngào như chiêm bao. như cổ tích
Đêm. khao khát. em. bãi cát nhung êm đợi chờ nghìn sóng biển. anh. phủ tràn
những nụ hôn. thân trầm hương ngát
Đêm. tin vui. lời tình ca anh hát
ngợi ca thần tình yêu Cupid. em. bắn mũi tên vàng ngay tim. anh ngất
Nên suốt đời vẫn mãi một phương em!
Đêm. chỉ riêng anh và em
Vòng tay đan nồng ấm
vũ điệu Rumba mê đắm
hai thân người cháy bỏng quyện tan
2.
Đâu cần đêm Giáng Sinh đến đâu em!
để chuông ngân vang niềm tin mới
Bất cứ đêm âu lo. mong đợi
Em đến. đó là đêm Giáng Sinh!
Hiện hữu em. cứu rỗi đời anh!
Có tội lỗi lắm không? khi nghĩ. em là Chúa. đến mang tin mừng riêng chỉ anh!
Cảm ơn em. suối tóc êm nhung. mật ngot môi cong
Và. cảm ơn nụ Quỳnh hương trầm đẫm ướt. đê mê run điếng
3.
Đâu cần chờ đêm Giáng Sinh đến đâu em!
Ngàn nến hồng. lấp lánh rạng tâm
khi em đến. đêm nồng nàn đêm khát khao đêm mê đắm!
Đâu có cần đêm Giáng Sinh đến. phải không em?
*Trần Thoại Nguyên
Tình sầu trăng biệt ly
Từ giã mùa thu không nói năng
Tình em sầu mộng thuở trăng rằm
Em xa! Đà Lạt buồn hoang phế
Con dốc bên đồi chó cắn trăng!
Thuở ấy hồn tôi đầy mộng mị
Con đường Võ Tánh hoa quỳ vàng
Hỡi ơi! Chó cắn hồn Thi sĩ
Trăng vỡ đồi Cù nhuộm máu tang!
Khung trời Đại học còn đâu nữa
Hình bóng người thương xa khuất rồi!
Buồn tôi lang bạt giang hồ kiếp
Tình em... như sương khói mà thôi!
Là thế là thôi! Mộ tuyệt tình!
Ngàn thông gió thổi tóc xanh điên
Tôi đi tựa thể hồn ma dại
Đà Lạt sương mù đâu bóng em!
Tôi thất lạc em trăng tiền kiếp
Trăng trần gian oan nghiệp, duyên hờ!
Em ơi! Trăng vỡ! Tan hồ điệp!
Thoáng mộng em về hiện trắng mơ!
*Khét
Từ 0 đến 4.0
tôi vẽ màu tôi
màu 4.0
màn hình co quặm
dáng người khom khom
tàn tro đôi mắt
soi qua ảo ảnh thấy mình chớp đỏ
le lói
lụi
viết dòng nhật kí
copy từ lý lẽ 4.0
ngón tay cái nhấn nháy
vài kí tự cợt cười
chạy lướt qua nhau
đuổi bóng
dòng status
ám ảnh
nỗi buồn 4.0
cắt cớ
mà lay lắt cõi người đến mênh mông.