*Thiên Hà
Bài đầu năm cho nàng thơ Hà Nội
Sài Gòn sáng nay mù sương mù
Trời không muốn nắng trời âm u
Ngọn bấc chuyển mùa hồn băng đảo
Phương em có rét đẫm tương tư?
Sài Gòn sáng nay gợn heo may
Thoáng hiện hồ Gươm mắt se cay
Lung linh Thê Húc sầu thiên cổ
Tay liễu dài như tóc em mây!
Sài Gòn sáng nay chợt mưa phùng
Như góc Hà thành sáng thong dong
Văn Miếu, tháp Rùa vàng Bác Cổ
Bỗng nhớ em nỗi nhớ tận cùng.
Chim khẽ hót trên cành xạ hương
Cafe Bốn Mùa vương vấn vương
Vẫn từng giọt đắng hồn hoang phế
Mà nghe sảng khoái tình Bắc phương!
Lặng lẽ phương Nam buốt thịt da
Từ em phương ấy thoáng kiêu sa
Đã mấy mùa trăng mây rối tóc
Mấy vạn giờ xa mấy dặm xa?!...
Hoạ mi lảnh lót ngoài thềm rêu
Dư âm giọng hát miền dấu yêu
Giọt nhớ xôn xao trời Kinh Bắc
Gọi đợt gió mùa nỗi quạnh hiu!
Chiếc bóng đường mây trăng lẻ loi
Độc hành lê gót dấu đơn côi
Lũng tình hun hút mờ sương khói
Rét đẫm tương tư một xó đời!
Sài Gòn đầu năm 2019
*Nguyễn Hàn Chung
*Nguyễn Nhã Tiên
Còn chút nắng phai
Thôi mùa đừng đi nữa
Xanh xưa chẳng ai về
Khói chiều giăng mấy ngõ
Hun hút con đường quê
Thôi sông đừng trôi nữa
Chân mây mắt mỏi rồi
Về đây nghe hoa cải
Kể từng nỗi vàng rơi
Vàng giọt nắng ngày phai
Giấc mơ nào trên cát
Tóc em thời gió bấc
Còn xao xuyến âm thanh
Vàng cọng khói mong manh
La đà trên cỏ biếc
Cánh diều xưa biệt tích
Bỏ một trời trống không
Chừ còn tôi với sông
Sóng vỗ tràn thương nhớ
Hai linh hồn cổ độ
Vàng hoe phơi nắng chiều.
20/12/2017
*Biển Cát