*Quảng Tánh Trần Cầm
ngẫu nhiên chúa nhật
nếu nghe chạm một lần nữa
tôi sẽ nứt và vỡ vụn như sao băng
nếu nghe vịn một lần nữa
tôi sẽ ngã sấp mặt, lỗ mũi ăn trầu
nếu nghe cõng một lần nữa
tôi thà làm lục vân tiên ̶
nàng nhăn-mặt-nhíu-mày phán
chàng lặng thinh hòa giải, hòa hợp cùng
đầu gối
mèo ốm
chó tương tư
nàng ngồi chồm hổm như người mẫu vô tri
chàng rị mọ tạo hình thần tượng của cóc, nhái, ễng ương
khi chai merlot cạn kiệt
nàng cất tiếng quềnh quang nẫu ruột
chiều chúa nhật buồn cũng qua
*Vũ Thiên Tường
Sinh Nhật Xuân
mai vàng thắp lửa
mật trong vườn lần nữa thanh tân
mấy trăm ngày gọt đắng nụ son
chờ . . .
ngày vừa mở cửa
chợt tiếng reo đâu đó lên mầm
ngước lên câu đối đỏ
hỏi ông đồ trong ấy ra sao?
thiên hạ ưa đùa ông đổi khác
đi mây về gió với người ta
chúc cơn gió không còn lang bạt
giang hồ thôi kèn cựa phong ba!
rượu tất niên còn khèn nắp
mùi khói bếp cay cay
mẹ già đốt lá đợi bao mùa sinh nhật
mà cơn gió vẫn chưa về tắt nến
sinh nhật xuân
thổi vào giấc chiêm bao mừng tuổi
men trong vò thức dậy
mấy giấc mơ gom lại ủ trong lòng . . .
*NP Phan
xuân khúc
gió mùa đang thì con gái
cho nên rất đỗi dịu dàng
chút nắng vàng ươm như lụa
mơ hồ một nẻo xuân sang
mơ hồ làn hương đâu đó
rộn ràng một khúc xuân tươi
ta nghe đất trời rộng mở
cầm tay nhau ấm môi cười
những nụ mai vàng chúm chím
trong lòng người đã mãn khai
bước vào vườn xuân bất tận
ngẩn ngơ gặp đóa xuân hoài
mai mốt về thăm tuổi nhỏ
ta tìm lại chút xuân xưa
mùa xuân u hoài năm tháng
nhớ thương biết mấy cho vừa