*Lê thanh Hùng
Lỡ hẹn tháng ba
Trời sắp mưa, lòng ta ướt vội
Gió nam non, riu ríu bãi bờ
Biết chốn cũ, đâu xa mấy đỗi
Mà hẹn lần, hẹn lữa, bâng quơ
*
Tiếng sấm xa, vỡ òa giận dỗi
Váng vất tình, khê đọng bao năm
Có gì đâu, sao nghe tồi tội
Một tiếng đàn, lạc nhịp xa xăm ...
*
Gió đang mùa tháng ba đến sớm
Tiếng lá khua, gõ nhịp nắng đi
Theo lối cũ, quanh co lởm chởm
Tiếng sóng xa, đổ vọng rầm rì
*
Cũng tầm này, nắng rong mùa cũ
Phố ngày xưa, ta đã có nhau
Trúc trắc làm chi, lời ẩn dụ
Thời gian nào, gấp khúc chênh chao
*
Rơi đâu đó, nỗi buồn tóc bạc
Trói hồn nhiên, đằng đẵng dấu tình
Sao quanh quất lối mòn khang khác
Giật mình nghe gãy đổ hư linh...
*Trần Hạ Vi
Tôi và những mùa thu
Những người đàn ông của tôi đã
dịu lòng lắng lại nghĩ suy
giằng xé không gởi tràn đại hải
yêu hay không yêu
nhớ hay không nhớ
vờ vĩnh quên
Tôi nhặt một ngọn lá đỏ cong vênh
thổi vào chiều bốn mươi thu
Canada ẩm ướt vô hình lướt phướt
mắt cay cay
Lặng lẽ mòn vẹt gánh trần ai
tôi chở đời cơm áo
Dụm dành yêu thương đôi vai tần tảo
Mùa thu 1945 khóc mếu máo
tôi vội vã quay đi
Một vì sao ngôi chúa vừa thiên di
rấp ranh tóm thâu quyền lực
Thơ rùng mình bạc nhược
cõng nợ tình hay nợ nước non xa
Những người đàn ông của tôi đã đi qua
Mặt trời mọc những người khác sẽ đến
Mẹ Nấm sẽ về Mỹ và tự do
Những cuộc đấu tranh khởi tự xứ người
Và mải miết tôi đi
mình tôi
tôi
tôi
tôi
09.2018
*Quảng Tánh Trần Cầm
dễ vỡ, xin nhẹ tay
tôi gói nàng bằng những chiếc kimono lụa màu
(sakura sakura ̶ tôi nghe nàng hát
trong âm điệu trầm buồn)
và thận trọng đặt nàng vào hộp gỗ
cùng những bông hồng đầu mùa
còn lóng lánh sương mai
từ góc vườn nàng từng chăm sóc
tôi dán nhãn
dễ vỡ xin nhẹ tay
mong manh xử lý cẩn thận
fragile handle with care
và nàng lặng lẽ bước nhẹ vào giấc mộng dài
với nụ cười như cánh anh đào
kết thúc cuộc hành trình bên nầy dòng đời ̶
sakura sakura yayoino sorawa ̶ trời tháng ba…