I
Yêu không nhất thiết
Yêu không nhất thiết phải hun
chỉ cần chia sẻ chút buồn chiều hôm
Yêu không nhất thiết phải ôm
có khi chỉ nghía cánh buồm trùng khơi
Yêu không nhất thiết phải lời
dù cho lỗ trắng cuộc đời vẫn tươi
Yêu không nhất thiết phải cười
chỉ cần được khóc với người mình thương
Yêu không nhất thiết chiếu giường
yêu như anh vậy tuyệt đường chưa em!
Yêu không nhất thiết kiêng khem
cũng không nhất thiết đã thèm mới vui
Yêu em từ thuở nón cời
Bây chừ teo tóp sự đời vẫn yêu.
II
Yêu như anh mới là yêu
Người ta mà biết em yêu
anh thời thế giới rất nhiều người ghen
nói thì có vẻ khó tin
anh yêu tới rách trái tim muộn màng
Nhớ em tối ngủ nằm ngang
đầu nghiêng cung tốn tay choàng khảm, ly
mặc dầu em đã vu quy
cháu con chắt chít li bì, mà anh
vẫn còn yêu đến tan tành
vẫn còn yêu đến tan thành khói sương
Người ta mà biết anh thương
em thì tất cả phố phường đình công
nói thì nhiều gã đau lòng
yêu mà như thế còn mong ước gì?
Ai mà yêu được tí ti
như anh dẫu đọa A tỳ cũng ham!
III
Yêu tản thần
Có cô con gái đàn bà
tôi yêu, cô cũng nói là yêu tôi
đêm hôn má ngày hôn môi
(nhưng hôn trên phím, phone thôi rứa mà…)
Có cô con gái đàn bà
yêu tôi, tôi cũng nói là tôi yêu
từng trông sáng từng trông chiều
(post lên cốt để câu view, like, còm)
Có cô, thôi, nói dị òm
yêu bằng thơ tản thần hồn mù sương