*Lê Thị Ngọc Nữ
Bóng quê
Về ngồi dưới bóng tre làng
Xua tan cái nắng chang chang đô thành
Một gàu nước mát ngọt thanh
Mang lên từ giếng nước lành quê tôi.
Thoảng nghe trong gió bồi hồi
Mặn mà hương đất bến bồi phù sa
Lá reo trên ngọn cây Tra
Nhớ ngày thơ dại rất xa... nơi này.
Thương ba nơi thửa ruộng cày
Mồ hôi đổ xuống mong ngày lúa xanh
Nuôi con ăn học trưởng thành
Ba là bóng mát che quanh con khờ.
Thèm nghe câu hát ầu ơ
Võng trưa kẽo kẹt giấc mơ thiên thần
Câu hò môi má bâng khuâng
Bóng quê chờ mãi bước chân con về!
*Trần Thoại Nguyên
Hạt bụi trần gian
Bờ trần gian lấp lánh sắc màu
Vĩnh cửu xanh bao cuộc biển dâu
Tôi hiện về vui chơi một bận
Cát bụi nầy hít thở trăng sao
Cười với nắng mai hồng lá biếc
Tóc gió bay bay trắng mây chiều
Tôi hạt bụi trần gian ai biết
Gót hồng em sương cỏ tôi yêu!
Tình yêu hẹn từ vô lượng kiếp
Cát bụi nhiệm mầu tưởng như mơ
Trong huyễn hóa khói sương hư ảo
Ôi yêu nhau đâu phải tình cờ!
Mặt trời mọc lêu bêu dãy phố
Đêm đèn màu ngõ tối hoang liêu
Hạt bụi nào mà không mệnh số
Lầu son mâm ngọc, hạt tàn xiêu
Dẫu đọa đày mấy nẻo điêu linh
Đêm trần gian tăm tối u minh
Thân vô trụ chân như hạt bụi
Bước vô cùng trời đất mông mênh.
Từ tiền kiếp hóa thân tôi về
Hạt bụi trần gian mãi bay đi
Rồi một mai xác thân tro bụi
Linh hồn buồn heo hút thiên di!
Bờ trần gian tôi là hạt bụi
Ngọn cỏ bầu trời gió sóng ru
Xin tạ ơn Lòng Tay Vạn Vật
Tôi đi, về... đời mộng viễn du!
Gửi ý kiến của bạn