*Phạm Hồng Ân
Về Cà Mau, Nghe Lại Bài Huê Tình
về Cà Mau nghe lại bài huê tình
thuở em ngồi bên cầu ao giặt áo
tiếng em lướt tiếng cầu kinh xóm đạo
rót tim anh từng giọt lệ trăng non.
mặt ao đêm trăng gợn sóng dập dồn
khi điệu hát bập bềnh đáy nước
con cá lìm kìm như ăn nhầm mồi độc
nằm chết queo trước dòng nhạc nhà quê.
anh, gã học trò hò hát vụng về
nhớ gió đưa trăng, thương trăng đưa gió
trăng lặn rồi anh đành ôm nỗi khổ
như gió kia trong trời đất cô đơn.
gã học trò ôm mãi cây đờn
ra cầu ao chờ người giặt áo
chỉ có tiếng cầu kinh xóm đạo
thay giọng em thay điệu hát huê tình.
mấy mươi năm anh trông bóng ngó hình
về Cà Mau nghe gió đưa gió đẩy
cầu ao ngày xưa bây giờ còn lại
một nấm mồ cỏ dại mọc hoang vu.
(01/12/2020)
______
*Kiều
Mưa trên những mặt hồ
Tựa dòng nước trải êm ả
Thênh thang bước những bước cuối đời
Lòng không ngoảnh lại hối tiếc gì
Khi xưa cuộc đời đưa bao lần giông bão
Cũng chưa từng oán trách số kiếp tại ai
Mưa trên những mặt hồ êm ả
Tựa như lòng sông đã trôi được về suối cũ
Đêm trăng thanh nhìn lên bầu trời thân mật
Tự hỏi sao cố nhân không trở lại tìm
Mưa trên những mái nhà thanh vắng
Hỏi người xưa sao không trở lại tìm
Âm đêm xé tan bầu êm bặt
Gió rì rào đã đuổi kẻ lang thang
Mây kia trôi vô tâm không ngoảnh lại
Thế gian sầu vì khúc dạo đầu ca.
*Lê Thanh Hùng
Em lấy chồng xứ xa
Biển đời, mênh mông quá
Hun hút chiều-khơi xa
Đường đời bao nhiêu ngã?
Vô tình, em bước qua
*
Đánh rơi tình hư ảo
Chập chờn trước ngã ba
Sao mơ hồ gượng gạo?
Chìm trong bóng nắng tà
*
Bay đi, lời khờ khạo
Lần hồi một mình ta
Sang sông kìa, chim sáo
Gọi gì? nghe thiết tha ...
Em qua, còn ngoảnh lại
Bến vắng, đò quay ngang
Lục bình xuôi, vướng phải
Ngập ngừng trôi điệu đàng
Giờ đây ngoài tầm với
Đắm đuối và kiêu sa
Muộn rồi, ai có đợi
Ngậm ngùi xa, quê nhà...