tôi được sinh ra trong ngôi nhà cổ xưa của ông bà
làng mỹ hào
bên dòng sông
những cánh đồng lúa gạo xanh bát ngát có năm mùa đói hạt
tôi được lớn lên trong những ngôi nhà tình yêu của mẹ cha
ròng rã khóc dạ đề
tiếng việt
tôi tập nói hàng ngày
tôi bắt đầu đọc những bản việt ngữ
không gia đình
và những người khốn khổ
tôi được học tiếng việt từ ông ngoại
viết những lá thư
tin tức từ những bản việt ngữ từ radio
những trang văn cổ ngân nga từ bà ngoại
tiếng việt truyền thống văn hoá dân gian từ mẹ
tiếng việt khởi sinh tôi
tư duy triết học của tôi
tiếng việt
văn chương nguyễn huy thiệp khởi sinh tôi
tình yêu của con người
cái ác
nỗi cô độc triền miên
sự im lặng triền miên
triết học của tiếng việt
là văn chương nguyễn huy thiệp
nguyễn huy thiệp dặn tôi
đừng viết văn đừng viết văn
tôi ậm ừ
đã mấy chục năm tôi viết
chỉ viết cho mình
trên hành trình cô độc
của tuổi 20 yêu dấu
viết cho thế hệ mình
viết cho những cuộc đời mình nhìn thấy
viết cho những mất mát
những nỗi buồn có thật
những kẻ độc quyền chữ
độc quyền tư duy
độc quyền tiếng việt
và
tiếng việt kết nối tôi
giữa những ngôn ngữ khác
thi ca tiếng việt khởi sinh tôi
giọng đọc tiếng việt nuôi dưỡng tôi
sự hiền hoà
đẹp đẽ
trong thế giới đa dạng văn hoá và ngôn ngữ khác nhau
nguyễn huy thiệp đã nhìn thấy
nơi tôi đang sống ở đây
từ lúc gặp tôi ở hà nội
cô không thuộc về nơi này, việt nam
cô thuộc về quý tộc châu âu
nguyễn huy thiệp
người duy nhất bên tôi
chờ tôi ở hàng hành bảo khánh
ngồi trả lời những câu hỏi
để tôi ghi chép lại tiếng việt của ông
cách nhìn của ông
về văn chương
người lang thang cùng tôi
trên những con ngõ nhỏ
kể về hà nội
về những con người ông gặp
để viết
hay những cuộc đời ngang qua
tôi kể cho ông
những bộ phim hay nhất
tôi từng xem
những trang văn hay nhất
tôi từng đọc
thiệp không lên mặt dạy tôi như những kẻ trượng phu khác
em phải thế này thế kia
em phải chăm ngoan
thiệp biết tôi có thừa lễ nghĩa
lại còn nhiều hiểu biết
hơn cả tuổi của mình
thiệp tôn trọng tôi
như một người bạn vong niên
gặp thiệp lúc nào tôi cũng hồn nhiên
có nhiều chuyện để nói
sân khấu phim ảnh
nghệ thuật
thiệp lắng nghe tôi
những điều tôi chả nói được với ai
những điều không ai nghe tôi
một cô gái trẻ
luôn thấy cuộc đời đơn giản hơn nhiều
giữa muôn trùng bất trắc vô lương
thiệp nói cho tôi những bí mật cuộc đời
trong văn chương tiếng việt của ông
văn chương của người đàn ông nói lắp
ít giao tiếp giữa đám đông
văn chương lay động
thức tỉnh nhân gian
văn chương không kể lể
show ra những khuôn hình
chạy trên những trang giấy
những dòng chữ
như định mệnh
văn chương tiếng việt
nguyễn huy thiệp
tôi đã rời xa hà nội
rời xa thiệp
rời xa 39
rời xa những con phố nhỏ
rời xa lụa là gấm vóc
những trang phục hàng ngày quen thuộc của tôi
hà nội của tôi
một hà nội cô đơn
giữa triệu chen chúc người
lẻ loi giữa những mùa hoa
sài gòn đã mở những cánh cửa khác
tiếng việt
một tư duy khác
và
những chuyến bay đêm
về hà nội
tôi đã không gặp lại
tôi đã lặng im
theo những dòng chuyển động
của tuổi trẻ để tìm zen
tôi nhìn thấy đạo từ thiệp
để sống
để viết
để tránh ồn ào
để nếu nói ra, sẽ nói một sự thật
để nếu còn thở, sẽ biết nhìn về phía mặt trời
để nếu còn sống, sẽ biết nhìn về bóng tối
tôi đã lỡ hẹn cùng thiệp mùa đại dịch 2020
tôi đã nhìn thấy những bản tin
người đàn ông
mang tên nhà văn lớn của tiếng việt
thời đại chúng tôi
người gắn bó với tôi
tiếng việt thời tuổi trẻ
ra đi
không có chuyến bay nào lúc này
không có vaccine lúc này
đại dịch cách trở
một ngày cuối cùng của mùa đông
2021
năm tôi tuổi 40
không thể chạm vào
nhìn vào con người ấy
đôi mắt hiền từ thoáng lúc lo âu
tôi chỉ nhìn thấy
trên màn hình
mờ sương
nước mắt thành một giọng nói
những con chữ
rơi xuống
tiếng việt yêu thương
tiếng việt chở che
tiếng việt hiền hoà
tiếng việt vĩnh hằng nằm xuống
còn lại nguyên
tác phẩm
còn lại nguyên những cuộc đối thoại
những đĩa gốm thơ
những dòng chữ hiền từ
còn lại nguyên
những ngọn gió hua tat
còn lại nguyên thổ cẩm
còn lại nguyên những dòng chuyển ngữ
những bộ phim từ tác phẩm của ông
còn lại nguyên ký ức
một tình yêu của con người và con người
suốt một đời lặng yên
khiêm nhường
khổ đau
đến lúc nhắm mắt thiên thu
tiếng việt nguyễn huy thiệp
của tôi
giọt nước mắt
đang lăn
đêm thâu
giữa những trùng trùng đại dương
tiếng việt yêu dấu
bông mai trắng
chạm vào đất nâu
mùa vĩnh hằng
21/3, ngày thơ thế giới,