Nhung Dang: Tại sao khi người ta gọi là Phiếm, cũng có người gọi là Phiếm Dị, có khác nhau giữa hai cách gọi đó không thưa ông?
Nhà văn Song Thao:
Phiếm theo Hán Việt Tân Từ Điển của Nguyễn Quốc Hùng: “nổi trôi trên mặt nước” hoặc “rộng rãi”
Phiếm Luận là: “bàn bạc dông dài, rộng về nhiều việc. Bàn bạc mà chơi”.
Theo định nghĩa trên thì cái thứ tôi viết chính là Phiếm Luận. Nhưng khi khởi sự viết Phiếm tại hải ngoại, tôi tự nhiên thấy thích dùng một chữ cho mạnh nên gọi bằng một chữ “Phiếm”. Cũng vì sở thích nên lúc đầu các bài Phiếm có thể có cái tựa một, hai hoặc ba chữ. Nhưng dần dà tôi lại thích dùng một chữ cho mạnh. Riết rồi độc giả quen với các bài một chữ. Gặp độc giả tôi mới biết là lối đặt tên bài bằng một chữ duy nhất đã làm thành nét đặc trưng của những bài Phiếm của tôi. Vậy là từ đó tới nay các bài Phiếm toàn chì có một chữ. Vậy cũng đỡ tốn chữ! Tiết kiệm được chút nào hay chút ấy!
Còn chữ “Phiếm Dị” thì tôi hoàn toàn không biết do đâu mà có.
Kim Loan: Thưa anh, theo tôi nghĩ, người viết phiếm như ông thì bất cứ lúc nào, đi đâu cũng lắng tai nghe, thâu nhận...để rồi về viết. Như thế đời sống lúc nào cũng lăm lăm dòm ngó mọi chuyện để viết, thế thì chán chết. Chẳng lúc nào mình sống thoải mái, phải không thưa anh?
Nhà văn Song Thao:
Chết thật! Cô đừng nghĩ như vậy mà oan cho tôi. Theo như cô hiểu thì tôi như một thứ công an chuyên nghe ngóng chuyện của người khác! Tội chết! Không có như vậy đâu cô. Tôi có đôi tai rất lơ là và cái đầu rất hay quên. Thường những bài viết của tôi là những suy nghĩ của tôi trước những gì xảy ra chung quanh hoặc đọc được trên các loại thông tin trên internet cũng như trên báo giấy hoặc sách vở. Chuyện xảy ra chung quanh là những gì tôi sống chứ không phải những gì tôi rình rập được. Nếu cô gặp tôi cô sẽ thấy tôi là người lơ đãng đến thế nào!
Bích Ngọc Nguyễn: Tại sao tôi vào trang Web của ông, chẳng thấy ông post tác phẩm mình lên như những trang web khác?
Nhà văn Song Thao:
Trang web của tôi post hậu hĩnh đấy chứ.
Có 7 cuốn truyện thì tôi đã post toàn bộ 6 cuốn. Cuốn thứ 7, Chốn Cũ, đang post dở dang.
Về Phiếm tôi đã post hai cuốn. Đang sửa soạn post cuốn Phiếm3.
Truyện thật ngắn: có 10 truyện thì tôi đã post hết rồi.
Các bài viết cho bạn bè hoặc viết từ bạn bè đã được post hết.
Các bài trả lời phỏng vấn cũng vậy. Các bài audio đọc truyện và video ra mắt sách có bao nhiêu tôi đã đưa lên web hết.
Như vậy gia tài điền sản của tôi, tôi đã “khoe” trên mạng gần hết rồi. Mong cô bằng lòng với những bài vở trên trang web của tôi.