Thưa bạn đọc,
Hơn 20 câu hỏi của độc giả dành cho tôi trên trang web này trong những ngày qua là một niềm vui, một nỗi xúc động đến với tôi trong lúc này. Tôi không ngờ vẫn còn được độc giả quan tâm đến thế. Trong số đó, nhiều vị độc giả cao niên chia sẻ, cảm thông với những khó khăn của tôi mà chắc quý bạn đã thừa biết lý do. Đồng thời cũng có khá nhiều những độc giả trẻ cũng chú ý đến những tác phẩm của tôi từ thời “xa xưa” như Chân Trời Tím và cả những bài viết gần đây nhất như Lên Đời, Lẩm Cẩm Sài Gòn Thiên Hạ Sự. Thật ra tôi vẫn nghĩ rằng lớp người trẻ tuổi VN ở hải ngoại rất ít đọc hoặc không đọc báo Việt ngữ. Nhưng qua những câu hỏi ở đây đã minh chứng, còn rất nhiều bạn trẻ VN ở hải ngoại vẫn tha thiết với tiếng nước nhà. Đó là một dấu hiệu đáng mừng cho văn hóa VN nói chung chứ không phải cho riêng tôi.
Với những câu tôi đã trả lời các bạn, tôi hiểu còn nhiều điều chưa thể làm bạn đọc hoàn toàn hài lòng. Nhưng tôi đã rất thành thật trả lời những gì mình biết, mình nghĩ, không dám “nói leo” sang những lãnh vực khác. Có một điều chắc nhiều vị đang muốn biết là đến bao giờ tôi có thể lại gửi những bài viết đến với độc giả nước ngoài như đã từng làm trong hơn 10 năm qua.
Đó cũng là suy nghĩ rất gay go của tôi trong lúc khó khăn này. Viết thế nào để có thể thường xuyên, liên tục đến với độc giả chứ không phải đang viết bỗng bị “ngừng ngang xương” như đã từng xảy ra. Tuy nhiên viết thế nào để vẫn đi theo con đường mà mình đã lựa chọn, không chịu một áp lực nào, không vì một lý do gì có thể khống chế tư tưởng mình. Tôi hy vọng ngày ấy sẽ không xa.
Xin cảm ơn tất cả độc giả đã thăm hỏi, khích lệ và những độc giả đã quan tâm theo dõi những câu trả lời của tôi và xin ghi nhận tình cảm của dutule.com đã dành cho tôi cơ hội được tâm tình với độc giả.