11. Ông già Bôn Sa
Làm sao để tôi có thể đọc lại truyện ngắn của chị: “Nhà có cửa khóa trái“. Hồi đó chắc chị còn trẻ lắm, tại sao viết truyện “già” quá vậy?
Nhà văn Trần Thị NgH trả lời:
Ông già Bôn Sa tìm đọc lại làm chi “Nhà Có Cửa Khóa Trái”, truyện của mấy bà già mà! Sau này ba cái cửa nẻo bị dẹp đi rồi. Ông tìm đọc “Không Có Cửa” (tran thi ngh – Amvc) qua đó sẽ thấy tác giả đùng một cái trẻ măng như người đang tập yêu.
12. Hoạn Thư:
Nhìn cái hình chị chụp trong cuốn: “Những truyện ngắn của quê hương ta”, tôi lại nghĩ đến chuyện xưa: Một bà hoàng hậu thấy nhà vua quá đam mê một cung nữ. Bà thực hiện đòn ghen bằng cách nói với cung nữ: “Nhà vua hài lòng về em lắm, chỉ có than phiền về cái mũi hơi thô của em. Vậy khi nào gặp nhà vua, em nên nhớ tìm cách che bớt cái mũi của mình đi”. Cô cung nữ dại khờ kia cám ơn rối rít bà hoàng. Từ đấy mỗi khi gặp vua, cô cứ tìm cách che mũi mình lại. Phần bà hoàng khi gặp vua, bà hoàng lại nói giọng khác: “Bệ hạ ơi, cô cung nữ than phiền dạo sau này người bệ hạ bốc ra mùi thối quá, cô ấy phải bịt mũi vì chịu không được.”
Nhà văn Trần Thị NgH trả lời:
Tuy đây không phải là một câu hỏi, vẫn xin bàn thêm để bạn không phải mất công liên tưởng chuyện đời xưa: dạo còn trẻ tôi che bớt cái mũi xấu, dạo sau này tôi giấu toàn bộ thủ cấp, trong tương lai gần sẽ phấn đấu đạt chỉ tiêu ngưng chụp hình.