Ông già Bolsa:
Ông bà mình cứ nói: Thi sĩ thường đa tình, lãng mạn. Xin bà cho biết cảm nghĩ của bà về quan niệm này. Nếu có ai nói bà như thế, bà giận hay vui?
Nhà văn Trần Mộng Tú trả lời:
Thưa ông. Tôi học Hán Văn từ trung học thì biết: Lãng là sóng, mạn là bờ: Lãng mạn là sóng đánh vào bờ.
Mình ra biển thấy sóng dâng cao thế nào chăng nữa khi đánh vào bờ rồi cũng phải rút ra. Nếu không lãng mạn, không đa tình thì chắc chỉ làm thơ “khẩu khí” thơ “tranh đấu” thôi. Tôi biết mình là sóng, nên khi làm thơ thì dâng cao như muốn tách ra khỏi biển và đánh vào bờ, nhưng khi rút xuống thì lại trở về nằm ngoan với biển. Nên tôi thưởng thức câu: “Thi sĩ thường đa tình và lãng mạn” không một chút bối rối. Hơn nữa chữ “Thường” không có nghĩa là luôn luôn. Cám ơn ông đã rộng lòng cho thêm chữ “Thường” vào câu hỏi.
*Câu hỏi ý kiến xin gửi về dutule@dutule.com