*Câu hỏi của độc giả John Tạ:
Nếu phải tự đánh giá mình thì, ông có nghĩ ông đã tách thoát khỏi những cung cách sáng tác nhạc của dòng tân nhạc Việt Nam có từ già nửa thế kỷ qua. Hay, vì được đào luyện chính quy, để trở thành một thứ “conductor” chứ không phải là “song writer” như hầu hết các nhạc sĩ đi trước cũng như cùng thời với ông?
* Nhạc sĩ Đăng Khánh trả lời:
Khi vào trường nhạc một phần vì đã lớn tuổi nên " ngón tay và ngón đàn" không cho phép mình trở thành một " instrumental - performer" nữa, vả lại vì đã theo đuổi viết ca khúc từ những năm học guitar và piano tại Saigon nên khi vào trường nhạc tôi quyết định chọn Major là "Composition " với main- instrument là Piano. Bộ môn này đào tạo ra "composer" , "conductor" hoặc "music educator".
Sự khác biệt giữa một "song writer" (người viết ca khúc) và một "composer" ( soạn nhạc gia) là người viết ca khúc chỉ viết nhạc và lời, khi người viết ca khúc có khả năng viết phần hoà âm và phối khí cho Melody của chinh mình ,thì họ là một "composer". Người không viết được Melody hoặc Lyric mà chuyên làm hoà âm cho Melody của người khác thì đó là một "arranger" - một dạng khác của "composer". Ngày nay nhờ khoa học tiến bộ, software tân kỳ,chúng ta có những arrangers rất tài giỏi dù tuổi còn rất trẻ.
Mơ ước mà cũng là mục tiêu sau cùng của người học nhạc là có thể tự viết hoà âm phối khí / thật hay / cho chính các Melody (tác phẩm) của mình.Điều này có những người người theo đuổi cả một đời, mà phần lớn chỉ đạt được có một nửa vế đầu . Nghệ thuật là thế. Âm nhạc là một cuộc trường chinh không bao giờ có đoạn kết.
Gửi ý kiến của bạn