* Câu hỏi của Trần Hữu Ngư, Lagi:
1) Theo tôi thì người già cũng có nhiều tật bệnh. Nếu anh viết tiếp “Những tật bệnh thông thường của người già” thì hay biết mấy?2) Ngày nay người ta sống đến cả trăm tuổi, một thời gian gấp đôi những người sống ở thập niên 50. Có phải do điều kiện sống tốt hay nhờ trình độ y học giỏi? Vậy thì, 60 năm cuộc đời của Y Vân đã bị lỗi thời?
* Bác Sĩ Đỗ Hồng Ngọc trả lời:
1) Tôi cũng đang có dự định này. Trước hết vì bản thân tôi và bạn bè tôi đã và đang… già cũng hơi nhiều, có nhiều vấn đề về sức khỏe lắm. Bạn biết đó, tôi đã có cuốn Gió heo may đã về, dành cho lứa tuổi “chớm già” và cuốn Già ơi… chào bạn! dành cho lứa tuổi ngoài 60 rồi mà! Thế nhưng các cuốn này nặng về tâm lý hơn. Có lẽ nên có thêm một cuốn viết về sức khỏe và bệnh tật . Có nên lấy tựa là “AI BIỂU GIÀ CHI?” không nhỉ?
2) “Người ta” đây có phải muốn nói về người Việt mình không? Thực ra tuổi thọ bình quân của người Việt hiện nay đã là 73 (năm 2011). Tốc độ “già hóa” dân số rất nhanh, nhanh gấp rưởi các nước khác. Từ đó đặt ra nhiều vấn đề về kinh tế văn hoá xã hội bức thiết. Tuổi già thì thường kèm theo nhiều bệnh mạn tính, các dịch bệnh không lây, làm giảm chất lượng cuộc sống... Tình trạng con cái rời bỏ cha mẹ, tập trung về đô thị, người già sống cô độc, quẩn bách về kinh tế. Trong khi đó, HIV/AIDS, ung thư, tai nạn giao thông… thì ngày càng “trẻ hóa” ra. Các bệnh viện cứ luôn “quá tải”! Thực tế ở ta, số người trên trăm tuổi chưa cao, và đa số… bất hạnh. Nguyên nhân thì đúng là do trình độ y học phát triển, điều kiện sống ở một số nơi có cải thiện - nhưng nhớ rằng không phải cứ giàu có thì sống lâu, mà thường khi là ngược lại!- Ngoài ra có thể có những yếu tố khác như biến đổi khí hậu, tác động của toàn cầu hóa, thay đổi cơ cấu bữa ăn … Hiện nay thế giới vẫn luôn đe dọa khủng bố và chiến tranh hạt nhân, dịch bệnh ngày càng nguy hiểm, thiên tai ngày càng nặng nề… Do đó phải biết sống hoà hợp với thiên nhiên, bảo vệ thiên nhiên, biết sống hạnh phúc giữa người với người... Bài hát của Y Vân vẫn rất có ý nghĩa: “…đời sống không là bao/…đời không lâu là thế/…được bao năm sống mà yêu nhau”.