"Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
Tết đến hai ngày rồi mẹ nhỉ?
Đầu xuân con biết mẹ đang buồn.
Ai vui chi được đời tang tóc,
Sông chứa sầu đau, núi dựng hờn.
Ra đi từ dạo mùa cam chín,
Đã mấy mùa cam con chửa về.
Tóc mẹ hoa râm, nay bạc trắng,
Vô tình trước ngõ trắng hoa lê.
Có những đêm buồn con phát khóc,
Nhớ xưa Tết đến dậy mai vàng.
Tha hương thân bé còn lăn lóc,
Mỗi độ xuân về mỗi dở dang.
Quê nhà hoang vắng ra sao mẹ?
Đây phấn son bay ngập phố phường!
Con vẫn trông chờ sâu cả mắt
Ngày nào thiên hạ biết yêu thương.
Con viết bức thư này giữa lúc
Súng xa vang động cánh mai vàng,
Nhà trọ cô đơn nghe gió giục,
Bồ câu giỡn nắng mới bay ngang.
Ít bữa mai tàn rơi trước ngõ,
Nhặt giùm dăm cánh ép cho con.
Mẹ ơi! Đợi lúc trời thôi gió,
Con sẽ quay về để mẹ hôn.
Tạ Ký
Tạ Ký sinh năm 1928, người làng Trung Phước, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng
Nam, cùng quê với thi sĩ Bùi Giáng. Tạ Ký là một nhà thơ sáng tác rất sớm,
ngay từ những ngày còn ngồi ghế nhà trường, và vào giữa thập niên 50 thì
được nhiều người biết đến khi thơ ông bắt đầu xuất hiện trên báo chí Sài
Gòn như các tờ Đời mới, Văn nghệ tiền phong…
Năm 1952 nhà thơ bỏ vùng Việt Minh về Huế để học nốt những năm cuối
của bậc trung học ở trường Khải Định. Sau khi đậu tú tài, năm 1956 ông vào
Sài Gòn theo học Văn Khoa và Luật, rồi trở thành thầy giáo dạy văn chương
tại trường Petrus Ký. Sau ngày 30/4/1975 ông đi tù cải tạo vì tội “giáo chức
biệt phái”, ra khỏi tù hai năm sau. Cuối năm 1978, Tạ Ký từ Sài Gòn đi về
sống ở An Giang, và đã qua đời trong cô độc tại đây vào ngày 19/3/1979.
Hai mươi hai năm sau, vào ngày 5/4/2001, gia đình và bạn bè đã dời mộ ông
từ Chợ Mới, An Giang về cải táng tại nghĩa trang Gò Dưa, Thủ Đức, bên
cạnh mộ phần của Bùi Giáng, với ước mong đưa ông trở lại chỗ nằm và chỗ
đứng xứng đáng cho ông, trong cuộc đời cũng như trong lòng người.
Làm thơ tử thuở còn học tiểu học cho mãi đến những năm cuối của đời
mình, cuộc đời của Tạ Ký gắn liền với thơ, cũng như với việc dạy học. Cuối
thập niên 60, Tạ Ký in tập thơ "Sầu ở lại", và được trao giải thưởng của
Tổng thống Việt Nam Cộng hoà vào đầu thập niên 70. Tập thơ thứ hai của
ông, "Cô đơn còn mãi", xuất bản gần ngày sụp đổ miền Nam nên được ít
người biết đến. Trong hai năm ở tù cải tạo, Tạ Ký cũng làm nhiều thơ,
nhưng hiện chỉ còn một số ít trong trí nhớ của các bạn tù.
Tác phẩm:
- Sầu ở lại (thơ, 1970, trong đó có bài thơ "Sầu ở lại" và "Buồn như" đã được
nhạc sĩ Y Vân phổ nhạc)
- Cô đơn còn mãi (thơ, 1975)
Tết đến hai ngày rồi mẹ nhỉ?
Đầu xuân con biết mẹ đang buồn.
Ai vui chi được đời tang tóc,
Sông chứa sầu đau, núi dựng hờn.
Ra đi từ dạo mùa cam chín,
Đã mấy mùa cam con chửa về.
Tóc mẹ hoa râm, nay bạc trắng,
Vô tình trước ngõ trắng hoa lê.
Có những đêm buồn con phát khóc,
Nhớ xưa Tết đến dậy mai vàng.
Tha hương thân bé còn lăn lóc,
Mỗi độ xuân về mỗi dở dang.
Quê nhà hoang vắng ra sao mẹ?
Đây phấn son bay ngập phố phường!
Con vẫn trông chờ sâu cả mắt
Ngày nào thiên hạ biết yêu thương.
Con viết bức thư này giữa lúc
Súng xa vang động cánh mai vàng,
Nhà trọ cô đơn nghe gió giục,
Bồ câu giỡn nắng mới bay ngang.
Ít bữa mai tàn rơi trước ngõ,
Nhặt giùm dăm cánh ép cho con.
Mẹ ơi! Đợi lúc trời thôi gió,
Con sẽ quay về để mẹ hôn.
Tạ Ký
Tạ Ký sinh năm 1928, người làng Trung Phước, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng
Nam, cùng quê với thi sĩ Bùi Giáng. Tạ Ký là một nhà thơ sáng tác rất sớm,
ngay từ những ngày còn ngồi ghế nhà trường, và vào giữa thập niên 50 thì
được nhiều người biết đến khi thơ ông bắt đầu xuất hiện trên báo chí Sài
Gòn như các tờ Đời mới, Văn nghệ tiền phong…
Năm 1952 nhà thơ bỏ vùng Việt Minh về Huế để học nốt những năm cuối
của bậc trung học ở trường Khải Định. Sau khi đậu tú tài, năm 1956 ông vào
Sài Gòn theo học Văn Khoa và Luật, rồi trở thành thầy giáo dạy văn chương
tại trường Petrus Ký. Sau ngày 30/4/1975 ông đi tù cải tạo vì tội “giáo chức
biệt phái”, ra khỏi tù hai năm sau. Cuối năm 1978, Tạ Ký từ Sài Gòn đi về
sống ở An Giang, và đã qua đời trong cô độc tại đây vào ngày 19/3/1979.
Hai mươi hai năm sau, vào ngày 5/4/2001, gia đình và bạn bè đã dời mộ ông
từ Chợ Mới, An Giang về cải táng tại nghĩa trang Gò Dưa, Thủ Đức, bên
cạnh mộ phần của Bùi Giáng, với ước mong đưa ông trở lại chỗ nằm và chỗ
đứng xứng đáng cho ông, trong cuộc đời cũng như trong lòng người.
Làm thơ tử thuở còn học tiểu học cho mãi đến những năm cuối của đời
mình, cuộc đời của Tạ Ký gắn liền với thơ, cũng như với việc dạy học. Cuối
thập niên 60, Tạ Ký in tập thơ "Sầu ở lại", và được trao giải thưởng của
Tổng thống Việt Nam Cộng hoà vào đầu thập niên 70. Tập thơ thứ hai của
ông, "Cô đơn còn mãi", xuất bản gần ngày sụp đổ miền Nam nên được ít
người biết đến. Trong hai năm ở tù cải tạo, Tạ Ký cũng làm nhiều thơ,
nhưng hiện chỉ còn một số ít trong trí nhớ của các bạn tù.
Tác phẩm:
- Sầu ở lại (thơ, 1970, trong đó có bài thơ "Sầu ở lại" và "Buồn như" đã được
nhạc sĩ Y Vân phổ nhạc)
- Cô đơn còn mãi (thơ, 1975)
Gửi ý kiến của bạn