Về bài thơ Tự Tình Dưới Hoa
“Tự Tình Dưới Hoa” tựa đề đầu tiên của bài thơ là “Dưới dàn thiên lý.” là một trong những thơ tình đẹp của cố thi sĩ Đinh Hùng. Ông viết giữa thập niên 50, khi mới di cư từ miền Bắc vào miền Nam.
Là một tài thơ lớn của Việt Nam, cố thi sĩ Đinh Hùng đã sớm nhận ra một trong những phong cảnh đậm nét Nam Bộ là hàng dừa soi bóng, lả ngọn trên các dòng kênh, lạch… Vì thế ông đã dùng chữ “lả,” trong câu “mắt xanh lả bóng dừa hoang dại.”
Chia sẻ được với tài hoa ngôn ngữ Đinh Hùng, năm 1957, khi phổ nhạc bài thơ này, cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương giữ nguyên chữ “lả” và chỉ đề nghị tác giả cho ông được đổi tựa đề thành “Mộng dưới hoa.”
Tiếc thay, nhiều ca sĩ vô tình biến chữ “lả’ thành chữ “là;” nên phần nào, đã hạ thấp khả năng xử dụng ngôn ngữ trác tuyệt của cố thi sĩ Đinh Hùng
.
Tự Tình Dưới Hoa
Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.
Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi.
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi – Em nói đi.
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy. Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa
Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười