Anh rất yêu em, nói thật đấy
Kìa những con chim nó cũng thấy
Trên cành chim xầm xì bảo nhau:
Cái người này nó mê người ấy
Anh quý mến em, em biết không
Coi, cát vàng ôm miết dòng sông
Sông thảnh thơi vờn cát líu ríu
Cát gửi hồn theo sông lang thang
Anh yêu em quá biết làm sao
Con chim biển sải cánh vầng cao
Chim rỡn sóng bạc đầu lớp lớp
Chim bao giờ sóng biết đi đâu?
Em khẽ bảo anh hãy đứng xa
(Coi chừng tai mắt những người ta!)
Anh quay đầu, núi đá rực đỏ
Em xõa tóc hồng mây bao la
Em bảo chớ đứng gần em quá
Họ sẽ tưởng chúng mình mê nhau
Không, không! Anh và em tỉnh táo
Nhưng trời đẹp quá biết làm sao?
Bởi vì trời đẹp quá cho nên
Em nhớ anh anh lại nhớ em
Hai người cách nửa vòng trái đất
Lắng nghe nhau hơi thở ngày đêm
Anh quý em nói sao cho hết
Như cát sông Hằng như núi Tuyết
Mai đây bao nhiêu giải tinh hà
Trong vũ trụ vẫn trôi biền biệt
*Có chàng ngơ ngác tựa gà trống
E đến trăm năm còn trẻ thơ - Huy Cận
Hai bài thơ tiêu biểu thuộc “trường phái” này là “Có chàng ngơ ngác tựa gà trống” và “Chuyện tình”.
Nhạc cũng như Thơ, nếu ta nghe đi nghe lại, đọc đi đọc lại nhiều hơn một lần, bài đó đã thành công!