VŨ THƯ HIÊN - Mẹ tôi, vài nét chân dung

19 Tháng Tám 202112:43 CH(Xem: 3859)
VŨ THƯ HIÊN - Mẹ tôi, vài nét chân dung
Đã rất nhiều lần, không đếm được là bao nhiêu, tôi đã ngồi thừ trước trang giấy, muốn viết về Mẹ. Thế rồi giấy vẫn trắng, ý vẫn nguyên, điều định viết mãi không thành.

Thôi thì nhân 20 năm ngày giỗ mẹ, tôi ghi lại ở đây vài ấn tượng hằn sâu trong trí nhớ.

1. Nỗi đau của Mẹ

Mẹ ngồi tựa lưng vào cái tủ sách cao, trước mặt là cuốn tạp chí Illustration mở rộng. Tôi chạy lại, ngạc nhiên thấy mẹ khóc, nước mắt dòng dòng.

- Sao mẹ khóc? – tôi ôm lấy mẹ.

Mẹ không trả lời, chỉ cho tôi nhìn cái hình trong báo. Đó là một dãy đầu người nhem nhuốc lăn lóc trên mặt đất.

- Đây là các bác của con – mẹ nói, còn khóc to hơn.

Tôi còn quá nhỏ để hiểu nỗi đau của mẹ. Tôi chỉ biết lấy bàn tay bé nhỏ lau nước mắt cho mẹ.

Tôi đâu có biết các bác mà một thời mẹ tôi từng gặp, từng yêu mến, từng kính trọng ở Nam Đồng thư xã.


2. Thế hệ ái quốc cuồng

Rồi tôi lớn lên, thấy trong nhà mình có nhiều người lớn mà tôi gọi bằng các bác. Họ thoắt đến, thoắt đi trong đêm tối.

Cha tôi sai tôi lấy gạch non vẽ một con cò trên bức tường nhà máy rượu ở đầu phố. Con cò không có mắt. Các bác đến nhà tôi nhất thiết phải đi qua bức vẽ ấy. Nếu nó có mắt, họ phải rẽ sang ngả khác.

Người ở trong nhà tôi, số 65 phố Sergent Larrivet, lâu nhất, nhiều lần nhất, là Bác Cả Hà Đông, tức ông Nguyễn Lương Bằng và Bác Ba Lâm, tức ông Bùi Lâm. Một ông sau này là phó chủ tịch nước, ông kia làm phó chánh án Toà án Nhân dân Tối cao.

Thời ấy, tôi không có chú nào. Mọi người, dù ít tuổi hơn cha mẹ tôi, tôi đều gọi là bác.

Các bác có chung một mục đích: chống Pháp, giành độc lập. Trong lòng họ không có gì khác ngoài tình yêu đất nước và cuộc chiến đấu vì đất nước.

Mẹ tôi nuôi ăn, lo mặc cho các đồng chí đến nhà mình, như lẽ tự nhiên.

Chuyện sau này họ trở thành cái gì là chuyện sau này. Các thế hệ sau vẫn cần ghi nhớ: một thời đã từng có những người yêu nước cuồng nhiệt.


3. Đạo đức cách mạng

Cuộc duyệt binh đầu tiên khi cách mạng thành công rất hoành tráng, theo cách nói bây giờ.

Chị Tường, người giúp việc trong nhà chúng tôi, người được cha mẹ tôi dạy dỗ để bảo vệ các bạn cách mạng của ông bà, được ông Nguyễn Lương Bằng mời lên lễ đài xem duyệt binh.

Tôi tin ông Nguyễn Lương Bằng hành động đúng với giáo điều cách mạng. Ông quên người tham gia cách mạng, nuôi nấng đồng chí. Ông nhớ người có địa vị thấp kém mà cách mạng phải tâng lên.

Ông không biết mẹ tôi, người nuôi các đồng chí trong đó có ông, thì đứng ở vỉa hè, chiêm ngưỡng đoàn quân đi qua nhà.


4. Tình đồng chí

Cha tôi và tôi bị bỏ tù trong cái gọi là “chống chủ nghĩa xét lại hiện đại.”

Mẹ tôi đến gặp ông Nguyễn Lương Bằng. Ông bảo:

- Tập thể quyết định, tôi làm gì được.”

Có một cái thở dài, chứng tỏ ông thương cha tôi.

Khi cha tôi được thả, nhưng còn bị phát vãng ở Nam Định, ông Nguyễn Lương Bằng có đến thăm, an ủi ông, và biếu một hộp sâm.

Cha tôi bảo ông:

- Anh không làm nên tội. Anh chỉ là công bộc, là tay sai. Tôi giận anh làm gì.

Rồi bảo mẹ tôi:

- Cái hộp này bà xem ai nghèo mà cần đến thì cho họ.

Thời gian ấy ông Nguyễn Lương Bằng lãnh đạo công việc thanh tra, được coi là người cầm thanh kiếm bảo vệ đảng.


5. Quán chè chén

Mẹ tôi có một cái thùng bán chè chén và thuốc lá ở trước cửa nhà mình, số 5 Hai Bà Trưng, Hà Nội.

Khi có ông bạn cũ, nay làm to, đến thăm, biếu cha tôi một bao Ba Số 5, ông bảo các con:

- Mang ra cho mẹ bán.

Người mời một điếu ông cũng không hút, bảo đưa cho bà.


6. Cây cột cái của ngôi nhà trong bão táp

Khi cả hai cha con tôi bị bỏ tù, bà vẫn bình thản:

- Chúng ta còn đồng bào, các con ạ. Đồng chí có thể phản bội. Đồng bào thì không bao giờ.

Mẹ tôi luôn đúng trong niềm tin không gì có thể lay chuyển này.


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tư 202410:55 SA(Xem: 133)
Còn tôi thì cứ ngồi đấy mà nhìn gã hiện diện trong nhà mình. Tôi hoàn toàn lúng túng với hai chữ đồng bào.
09 Tháng Tư 20249:24 SA(Xem: 329)
Mối tình dành riêng cho nàng mà tôi giữ miết ở trong lòng từ bao nhiêu năm,
02 Tháng Tư 202411:15 SA(Xem: 394)
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 391)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 597)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 599)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 442)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 889)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 726)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 913)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17100)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12306)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19039)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9209)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8385)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1038)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22508)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14047)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19221)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7931)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8854)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8523)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11102)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30759)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20841)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25552)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22938)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21775)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19828)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18080)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19290)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16950)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16136)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24544)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31995)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34954)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,