ORCHID LÂM QUỲNH - Anh, chưa kịp thương yêu

22 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 11717)
ORCHID LÂM QUỲNH - Anh, chưa kịp thương yêu

o_by_nguyet_vy-content-content

Chúng ta gặp nhau, tình cờ. Nhưng tình cờ nào mà không ẩn hiện đâu đó, bàn tay của Thượng Đế. Trong lần gặp đầu tiên, anh đứng thật xa, nhưng ánh mắt lại quá gần. Ánh mắt vây bọc mà đằm thắm, thân thiện, khuyến dụ mà tinh khiết, trẻ thơ. Sự đằm thắm, trẻ thơ lướt vội qua da thịt, còn vương ấm áp.

Em đã nói huyên thuyên, những điều vô nghĩa. Em đã cười thật nhiều, dù chẳng có gì vui. Em uống vội vàng chai nước anh đưa, dù không khát. Em hoang mang, bối rối. Anh, vẫn ánh nhìn tinh khiết, thơ dại, mà hẹp hòi quá, lời nói. Anh, vẫn thật xa, lặng lẽ. Mà anh cũng không cần nói nhiều, ngòi bút đã mang đến cho đời sống, ít nhất, là đời sống riêng em, những hương sắc cổ tích nhẹ nhàng, những êm ái huyền thoại. Có lẽ sẽ ít người, và cả chính anh, biết được những ân phúc em vô tình nhận được, từ một người, tưởng như em không hề quen biết. Những phúc âm ưu ái, dịu dàng, rót khẽ vào đời sống em. Đời sống hối hả, khô khốc. Đời sống vỗ từng nhịp đứt khoảng. Đời sống đảo điên mờ mịt. Đời sống hậm hực già nua. Giờ đây, bỗng dưng đời sống có thêm nhịp đập mới, tươi rói hương sắc thêm.

Em không hiểu tự lúc nào sợi dây vô hình kia đã quấn chặt em vào anh, phải chăng tự lần gặp đầu tiên, hay là lần sau cuối. Dù lần đầu, hay cuối, cũng chỉ vỏn vẹn đúng 2 lần. Chỉ biết rằng, em đã vô duyên, chứ chẳng phải vô tình, dọn sẵn chỗ cho sự hiện diện của Anh, trong cuộc sống em, vào những ngày sắp tới. Tưởng chừng cuộc sống mới sẽ tinh khôi.

Tin anh sẽ ra đi, đến với em vào buổi chiều, em thấy như xám hơn, đầu em trống khốc, khô bỏng. Chuyện anh đi thì cũng thường thôi. Cuộc sống nơi đây không đem lại sự bình an. Anh vùng vẫy bao năm, cũng trở lại phút ban đầu. Anh cố sống thật “thanh”, nhưng không “thoát” được. Vì vậy, khi anh muốn thoát, không phải là chuyện bất thường. Chữ bất thường ở đây dành cho nỗi ngậm ngùi trong em. Nỗi ngậm ngùi vô cớ. Nỗi ngậm ngùi em đã dành cho một người, thật xa, và cả lạ.

Anh đi, chúng ta không đủ thân để có lời từ giã, Ta không điện thoại, cũng chẳng email, vì trong máy của em, và chắc là cả máy của Anh, không hề có tên của người vừa quen biết. Nhưng mà lạ chưa, em châng lâng, thất lạc. Có lúc tưởng như đang bơi trong một vùng nước đặt quéo, rã rời tay chân. Cũng có lúc như lạc trong vùng sương mù mà chỉ lối là những con đôm đốm chớp tắt vô chừng.

Anh cũng chỉ là người mới gặp, chúng ta chưa kịp có cho mình chút kỷ niệm nào, để dấu. Đã biết bao lần, em tự hỏi: “Có bao giờ, Anh nghĩ đến em?” Khoảng thời gian, ngắn ngủi đến tàn nhẫn kia, có kịp cho Anh ghi vào trí nhớ, một hình ảnh.

Cuộc sống thì vẫn đi qua, sáng tối chiều trưa, tẻ nhạt. Em không cho mình sự ngóng trông. Cũng không để ánh mắt bao dung lạc về quá khứ. Ừ thì lâu lâu cũng nghe nhắc về một tên gọi. Tên Anh được nhắc trong sự tình cờ. Sự hiện diện của em trong những lần tên Anh được nhắc, cũng chỉ tình cờ. Dù em cần sự nhắc nhở biết bao, mặt khác em cũng tự cảm thấy, nên vậy chắc là tốt hơn. Chuyện đó cũng thường thôi.

Vậy mà hôm qua, có người nhắc. Có người báo, (không phải cho em), tin Anh sẽ trở về. Tin đó đến, làm rất nhiều người vui, một vài người sợ. Chỉ biết rằng tin đó, đủ làm em nhức đau, góc trái!

Orchid Lâm Quỳnh

( Nov. 2007)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 7715)
Thằng Hai lội bì bõm trên cánh đồng năng lấp sấp nước mưa./ - Hai, phụ tui bắt cá Bãi Chầu, quá tí nè! (1)/ Tiếng con Năm gọi giựt ngược. Thằng Hai nói như phân công
08 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 7845)
Ông Dụng chậm rãi đi chéo qua căn phòng về phía một cái bàn nhỏ. ở đó, có một người ngồi quay lưng lại phía ông. Vai ông ta hẹp, gồ lên một cách căng thẳng trong bộ quân phục sĩ quan đã tầu tầu.
27 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 7722)
Chúng tôi bắt đầu xây tòa tháp lúc nửa đêm. Sóng yên ắng. Biển yên ắng không còn một chút rì rào. Lâu đài được xây lên một cách nhanh chóng và như là điều tuyệt diệu nhất mà chúng tôi vừa trải qua
24 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 7684)
Tôi làm việc ở một siêu thị nhỏ, chi nhánh của Intimex. Làm nửa ngày, và có thể đổi ca nếu thỏa thuận được với đồng nghiệp.
19 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 6726)
Bây giờ nghĩ lại không dám nghĩ lâu và có khi kỷ niệm về mình lại muốn lặp lại.
17 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 8015)
Những buổi chiều vàng trên quê hương, từ miền thôn quê đến chốn kinh kỳ nơi nào cũng ảm đạm, héo hắt một mầu thê lương!
14 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 7048)
Thật ra, khi gã đến với ả thì lòng gã rất trong, nghĩa là gã chỉ muốn tìm một chỗ làm, cho ấm cái thân già.
10 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 9149)
Lúc sanh thời. Lão thường ngâm nga câu thơ của cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm: ''Lận thế mang dê đi bán chó / Lập danh cỡi hạc lại đeo tiền''
04 Tháng Ba 201512:00 SA(Xem: 8794)
Người bệnh Vũ Tuấn, nhân cách đã tan rã, lầm lì phẳng lặng, suốt ngày ưa nằm phơi nắng đen thui, thế mà mỗi lần xin được điếu thuốc dù chỉ vài hơi tàn, đều cám ơn rối rít..
27 Tháng Hai 201512:00 SA(Xem: 7871)
Khuya lắm rồi. Gió hắt nhẹ từng cơn. Mảnh bán nguyệt mắc chơi vơi giữa trời
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9179)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 612)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 985)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14007)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7902)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8818)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11069)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30720)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21736)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19793)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19259)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16117)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24510)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34937)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,