NGUYỄN NGỌC MINH THẢO - Tháng ngày vẫn trôi yên

18 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 11831)
NGUYỄN NGỌC MINH THẢO - Tháng ngày vẫn trôi yên

 

blank

 

Ánh nắng đầu ngày len qua tấm mành cửa sổ đánh thức tôi sau giấc ngủ khoan khoái. Bên ngoài hàng rào, dây thường xuân xanh um. San Diego những ngày đầu năm thật dễ chịu. Hơi lạnh và có nắng. Trời trong xanh, thoáng đãng. Em tôi mở Tình Ca Phố, và tôi thì ngay tức khắc nhớ đến Saigon. Saigon của những lần gặp mặt cuối cùng với N.

 

Tôi và N. đã ngồi thừ cả một buổi chiều dài ở công viên Tao Đàn. Rồi chúng tôi đi loanh quanh: Hùng Vương Plaza, Phú Mỹ Hưng. Đi cafe Serenata, Le Fenetre Soleil. Chúng tôi đã đi mà không nói gì. À có, N. bảo tôi bỏ thuốc đi. Chúng tôi im lặng. Saigon ồn ào. Nắng chang chang vậy mà bất thình lình một cơn mưa đổ xuống. Ào ào như trút giận. Không kịp trốn nấp. Tấm áo mưa nhỏ không che đủ hai người, tôi được dịp ngồi sát N. hơn. Tôi ngửi mùi tóc, mùi thân thể, mùi nước hoa, của N. Mùi nước mưa, mùi nắng ướt, mùi cống rãnh bốc lên, của đường phố. Chúng vây lấy tôi, nhấn chìm tôi vào một vùng ánh sáng mờ đục, thứ ánh sáng đủ để nhận ra, nhưng khó có thể nhìn thấy. Như thể chúng tôi đang đi trong một cơn mộng dữ.

 

Những ngày đầu ở Mỹ, tôi mua cho mình một chai nước hoa cK Enternity, y hệt cái tôi đã từng mua tặng N. Có lẽ tôi quên mất rằng chính mình, và cả N. nữa, còn quá trẻ để hòa hợp với mùi hương cũ kỹ già nua đó. Nhưng tôi đã chọn nó, với mong mỏi giữa chúng tôi vẫn còn một liên kết. Eternity. Vĩnh cửu. Eternal Flame. Ngọn lửa bùng cháy mãi. Nhưng không, nó tắt. Tắt ngấm. Không một lần cháy sáng trở lại. Không như Mặt Trời sẽ lại lên cao khi đêm tối đã tàn. Và hơn nữa, chính Mặt Trời cũng không là vĩnh cửu. Thế đó, nếu ánh dương cũng không sáng mãi thì không một điều gì khác có thể. Và mối liên kết mơ hồ giữa chúng tôi cũng hoàn toàn không là một ngoại lệ. Những ngày đó tôi chỉ còn biết nghe Quốc Bảo. Sáng vừa mở mắt đã đeo earphone nghe tới khi đến trường và vào lớp học. Nghe trên đường đi bộ về nhà. Nghe mải miết đến đêm. Đến khi tôi đã chìm vào những cơn ngủ chập chờn, thì lời nhạc vẫn cứ văng vẳng không dứt, như một ám ảnh bất tận.

 

...

 

Chín giờ sáng. Tôi trở dậy đưa mẹ đi chợ. Nắng ánh lên màu xanh của tên N.. Và nắng thì bao giờ cũng đẹp, cũng là một hiện thân cho sự khởi đầu, dù ở bất cứ đâu. Như chỉ có duy nhất một thứ nắng tôi từng thân thuộc, đã luôn ở cạnh tôi. Như N. và Saigon mà tôi đã mang theo trong câu hát Quốc Bảo:

 

Saigon chưa xa đã nhớ

Đường vui đôi chân sớm trưa

Tình yêu chưa xa đã nhớ

Lời yêu tan trong tiếng mưa

Đường êm quen tên vẫn nhớ

Hẹn mãi như chưa bao giờ

Hẹn nhau thêm nơi phố lớn

Để nghe tim nhau náo động

 

Saigon mưa trưa nắng sớm

Tìm cho ra ngôi quán êm

Hẹn nhau mưa xanh như lá

Hẹn nhau trong nắng mượt mà

 

Phố của em của anh

Những bàn tay còn xanh

Ấp vào nhau tìm thêm phút nồng ấm hơi quen

Phố của nhau và em

Giữ tình yêu thật xanh

Giữ tình em thật hiền tháng ngày vẫn trôi yên

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Mười Hai 20235:08 CH(Xem: 536)
Tôi đi đâu xa, mỗi lần trở về Hưng Mỹ không theo đường đò dọc, mà theo đường bộ,
25 Tháng Mười Hai 20232:21 CH(Xem: 796)
Đó là nỗ lực cuối cùng má tôi làm để chấm dứt cái cảnh ba nằm bên má mà hồn vẫn hướng về nơi dòng sông miên man chảy.
20 Tháng Mười Hai 20239:28 SA(Xem: 641)
Ở nhà quê không thứ gì có thể so sánh được với chữ. Tiền bạc, của cải, ruộng cả ao liền...
15 Tháng Mười Hai 20234:38 CH(Xem: 854)
Răng khểnh là chiếc răng thừa hay răng duyên,
07 Tháng Mười Hai 202310:08 SA(Xem: 793)
Ngày thứ bảy ấy, mẹ tôi đưa tôi ra xe hỏa để trở về Ngoạn Mục. Mặc dầu có lời khuyên bảo của bác sĩ chuyên môn, tôi biết tôi đã vĩnh viễn đi vào cuộc đời mới, đời của kẻ mù lòa.
05 Tháng Mười Hai 20233:20 CH(Xem: 666)
Thế là hết thật. Chị nhủ thầm một lần nữa, thờ ơ ngắm cái đốm lửa lẻ loi sắp lụi tàn...
28 Tháng Mười Một 20235:09 CH(Xem: 822)
Anh chỉ có mỗi một quả mìn. Anh không thể đánh hụt.
28 Tháng Mười Một 20233:00 CH(Xem: 1017)
Gia Định, trường Lê. Đó là ngôi trường tôi đã học năm cuối cùng của bậc trung học niên khóa 1971-1972.
21 Tháng Mười Một 20234:51 CH(Xem: 854)
Rồi một hôm tôi gặp nàng. Nàng trẻ trung, xinh đẹp, ăn mặc hợp thời trang, nói năng dịu dàng.
14 Tháng Mười Một 20238:45 SA(Xem: 1345)
Tôi muốn gào lên chua xót. Tôi bỗng nhiên thấy cuộc sống hiện giờ của tôi vô nghĩa xiết bao. Con trâu đen, con trâu đen trong thời thơ ấu của tôi nay ở đâu rồi?
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17082)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12292)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19021)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9197)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8362)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 627)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 999)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1189)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22487)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14031)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19192)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7913)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8828)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8509)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11076)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30728)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20823)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25523)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22919)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21746)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19805)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18065)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19263)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16928)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16120)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24521)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31966)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34940)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,