TRẦN HOÀNG TRÚC - 15 Truyện Cực Ngắn

04 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 15448)
TRẦN HOÀNG TRÚC - 15 Truyện Cực Ngắn

Nguyễn Trọng Tạo: Trần Hoàng Trúc sinh năm 1978 tại Huế, tốt nghiệp ĐH Marketing TP.HCM, thích sáng tác nhạc, làm thơ và viết văn. Tác phẩm đầu tay là tiểu thuyết dã sử Mặt Nạ Thâm Cung được dư luận chú ý. Chị là hội viên hội Nhà Văn tp HCM. Mời bạn cùng xem 15 truyện cực ngắn của chị.

tranhoangtruc-content
Trần Hoàng Trúc


NHÂN QUẢ

Lũ to, nước trắng xóa.
Chuột lóp ngóp bơi vớ được ván gỗ mục, trèo lên, bắt gặp Mối đang nằm phềnh.
Đói run, Chuột cám cảnh:
Xưa, ta làm quan, lũ về, ta ăn biết bao nhiêu gạo.
Còn ta thì chuyên rút ruột công trình – Mối xoa bụng lép kẹp.
Liền đó Bổ củi bơi đến, mổ côm cốp vào ván gỗ, Chuột la to:
Thằng này đích thị là lâm tặc!
Chưa dứt lời, Chuột và Mối đều bị rơi xuống nước.


LIỆT

Anh phất lên từ chứng khoán. Nhà, xe anh có được sau đợt sóng kịch trần.
Khi người ta bắt đầu tháo lui, anh vẫn vay ngân hàng gom, hốt.
Kinh tế lao đao, bạn bảo: “Giờ mà “hốt tất liệt”! Anh tự tin: “Phải biết tham khi người ta sợ”.
Thị trường lao dốc, bạn khuyên: “Thà lỗ non hơn lỗ già”. Anh tuyên: “Đáy rồi sẽ đỉnh”.
Cổ phiếu rớt sâu, anh bán đổ bán tháo, vẫn không giữ được nhà.
Giờ muốn gặp anh, bạn phải vào bệnh viện.


DẠY CON

Trong nỗi dày vò khôn nguôi, nàng thường ôm con vào lòng khuyên bảo:
Con ạ, luôn nhớ rằng, khi mình nói điều gì làm người khác vui thì nói, còn nói gì làm người khác buồn thì đừng nhé con.
Con trai nhìn đôi mắt thẳm sâu của mẹ, gật đầu.
Còn nữa, nói làm người khác thương thì nói. Nói làm người khác ghét thì đừng!
Vậy mẹ đã nói gì mà bố im lâu thế? - Thằng bé hỏi ngây ngô.


TU HÚ

Nửa đêm, con trai anh bị tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Anh lao vào bệnh viện, bác sĩ giục tiếp máu, nhưng anh không cùng nhóm với con.
Chị đến sau, nghiệt ngã thay, cũng khác nhóm.
Bác sĩ nhíu mày: Vậy là sao, mẹ không cùng thì bố phải cùng chứ?
Chị quýnh quáng gọi điện. Anh choáng váng thấy sếp chị vào, cuống cuồng cho máu đứa con trai anh hết mực thương yêu.
Tháng sau anh chị ly hôn.
Đứa con trai òa khóc.


MŨI TÊN


Đột ngột qua đời vì bạo bệnh, linh hồn nàng được an ủi khi anh đều đặn viếng thăm.
Một ngày kia, nàng đau đớn thấy anh đưa người mới đến chào.
Cố hết sức, nàng thổi lá khô tạo hình trái tim ứa máu. Song lá không đủ để nàng vẽ mũi tên.
Đôi tình nhân mừng rỡ trông thấy một trái tim chúc phúc trên mộ phần. Từ đó họ thường đến thăm nàng.
Nếu hôm ấy có mũi tên, điều đó sẽ chẳng xảy ra.
Sự bao dung luôn đem lại hạnh phúc.


TỦI PHẬN


Tình cờ gặp nhau trong cuộc họp, Phong bì trách Máy tính:
Sự ra đời của ngươi khiến ta không còn được chuyên chở những bức thư tình lãng mạn, được gìn giữ những ký ức đẹp của đời người.
Bây giờ ngươi toàn được giữ tiền, còn đòi gì nữa?
Phong bì thở dài não nuột:
Thư tình luôn thơm phức. Khi nhận được, ai cũng trân trọng, nâng niu. Có khi còn hôn ta. Còn tiền thì chứa đủ mùi đời. Mỗi khi lấy tiền xong, con người lại vứt ta vào sọt rác.


TỘI NGHIỆP

Một bầy chim én vừa tung cánh vào trời xanh vừa tự hào chíu chít:
Phía dưới bao người đang ngóng đợi chúng ta, những sứ giả của mùa xuân mang niềm vui đến muôn nhà.
Bất giác chúng trông thấy vài con chim vật vã bay loạng choạng như sắp đứt hơi bèn lấy làm kinh ngạc:
Này, mùa xuân ấm áp đẹp tươi sao các bạn lại tả tơi đến thế?
Một chú chim xơ xác thều thào:
Chúng tớ là chim phóng sinh. Sáng giờ được phóng 5 lần rồi.


CHÍNH NGHĨA


Thắng được vụ kiện khó giúp thân chủ trắng án hiếp dâm, anh hoan hỷ vì sắp nhận một khoản kha khá. Song ánh mắt u uất của nguyên đơn cứ đuổi theo anh.
Chiều nay, trên đường đón con đang học trường quốc tế, anh bàng hoàng được tin cô gái ấy đã trầm mình.
Cửa xe bật mở, con trai anh hớn hở bước vào, giọng liếng thoắng:
Bạn con ai cũng biết bố là luật sư nổi tiếng, con ước sau này cũng như bố, bảo vệ chính nghĩa!


CỐ NHÂN

Sau cuộc truy quét gái mại dâm, ngồi trên xe đưa các cô về phường, anh bắt gặp ánh nhìn thân thuộc.
Ra là Quỳnh “tiểu thơ” cùng lớp năm nào – mối tình đơn phương thầm lặng chợt về xao xác trong anh.
“Cô..có phải…?” Anh buột miệng chưa kịp nghĩ suy.
“ Không… không phải…” Cô quay đi, giấu cái nhìn tủi nhục.
Thầm trách mình, tay anh xoắn vào nhau.

Ai đó đã bảo lãnh và gửi cho cô một phong bao. Mở ra xem… vai cô rung bần bật.
Từ đó anh không còn gặp lại cô.


CHAT


Bài tập vẫn chưa xong, con bé đã lướt tay trên bàn phím:
Nhớ em hok?
Nhớ, đi Thanh Đa chơi hem?
Thanh Đa tối qué.
Sợ j, hem tin anh hả?
Sợ mẹ hok cho.
Thì nói đi học thim.
Okie.
Mà em 17 tuổi thiệt hem?
Thiệt – con bé bặm môi.
Ok, hẹn em 6h, wán Chìu Tím.
Con bé nhỏm dậy. Chọn một bộ đồ tối. Cố làm cho mình thật già rồi quảy túi xin mẹ đi học thêm.
Mẹ nó gật, mắt không rời máy tính.


HOA MỸ


Sinh nhật cô gái, chàng trai tặng cô một đóa hồng tuyệt đẹp. Tiếc thay, không phải hoa thật.
Cô gái tỏ vẻ thất vọng :
Đến hoa tặng em, anh cũng chọn hoa giả, thì tình yêu của anh liệu có thật chăng?
Hoa thật sẽ úa tàn, còn tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn thắm tươi như bông hoa này, em ạ!
Họ kết hôn, rồi sau đó chia tay vì chàng trai phản bội.
Bông hoa vẫn thắm tươi.
Lẽ tự nhiên, sự dối trá bao giờ cũng có vẻ ngoài đẹp đẽ.


HỨA


Trong khuôn viên trường mù có hai thằng bé đang chơi bài. Các quân bài được làm dấu phân biệt một cách khéo léo. Vừa chơi chúng vừa chuyện gẫu:
Người ta nói má tao đẹp lắm mày ơi!
Ừ, biết rồi, nói hoài.
Đẹp như hoa hậu luôn!
Đẹp thì sao, đẹp mà có bao giờ muốn rước mày về không?
Thằng bé kia liệng bài xuống đất, nước mắt chan hòa:
Má tao hứa sang năm đón tao về mà!
Nói xong nó òa khóc vì nhớ ra má nó đã hứa vậy từ rất lâu rồi.


TÌNH YÊU

Bà Năm bị lãng tai nên hay lớn tiếng, trong nhà ai cũng sợ khi bị bà trách mắng. Có lần, ông Năm lén ghi âm lại để bà nghe mà điều chỉnh vôlum.
Sau ngày bà mất. Ngôi nhà bỗng lặng câm, chẳng ai buồn nói một câu, rút về phòng đau đáu.
Chợt có tiếng bà quát lên quen thuộc từ phòng ông. Các con chạy đến bồi hồi. Thấy bố ngồi như phỗng, nghe như nuốt từng lời.
Từ ấy mỗi ngày tiếng quát của bà lại vang lên trong nhà ông Năm, như không thể thiếu.


BÀN TAY

Anh luôn chê tay vợ mình thô ráp và so với người này người kia. Rồi một ngày, anh theo người mới có đôi tay trắng đẹp mịn màng.
Nhưng bàn tay đẹp thì chẳng thể làm gì, dù chỉ một ngày osin nghỉ phép. Mọi việc nhà đều đến tay anh.
Bàn tay đẹp không tết tóc cho con anh. Khi anh ốm đau, bàn tay ấy cũng không buồn nấu cháo. Chỉ miệt mài giũa móng sơn hoa.
Nằm liệt giường, anh mơ có một bàn tay thô ráp, sờ trán anh âu yếm sẻ chia.


TẾT

Tết năm kia, bố mẹ già tất bật nhặt lá mai, trang hoàng nhà đón chờ con cháu.
Chợt xe bưu phẩm dừng trước cửa, người ta ôm vào đủ loại quà kèm bưu thiếp “Bố mẹ ăn Tết vui vẻ, sang năm chúng con sẽ về”.
Tết năm sau lại hăm hở dọn nhà. Lại xe đỗ cửa. Lại quà ngổn ngang. Và lời chúc quen thuộc.
Tết năm này, con cháu về, thấy nhà mình thiếu Tết. Cây mai nguyên lá. Mái nhà xanh rêu. Quà năm cũ còn nguyên, vương bụi.
Thế mà bố mẹ rưng rưng: “Năm nay có Tết rồi!”.

(Nguồn Nguyễn Trọng Tạo)

Ý kiến bạn đọc
02 Tháng Mười Hai 202011:15 SA
Khách
Cảm ơn cô đã cho ra những bài văn có ý nghĩa sâu sắc.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7540)
Số nầy mình lại thiếu bài đấy, ông ơi! Ông coi có chi lấp vô đó không?
22 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 5965)
Gần năm giờ chiều Nghi đã nghe nóng ruột. Thời gian ở đây chậm như con rùa bò, Nghi nhìn lên tường nơi có treo cái đồng hồ to tướng, những cây kim như đứng lại
18 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 6751)
Tôi thường dậy sớm và pha cho mình một ấm trà. Quanh năm tôi chỉ uống loại trà sen đóng gói. Thứ trà này chẳng ngon lành gì và tôi uống nó cốt chỉ để tỉnh táo hơn.
17 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 6768)
Loài Hải Hạc vẫn tiếp tục sinh sôi trên những đụn cát nóng bỏng chết chóc
14 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7820)
Cánh đồng Tuyên Bình bát ngát mùa khô, mênh mông mùa nước; trải dài từ Gò Ớt qua Vĩnh Đại, Bào Môn, đi đôi ba ngày đường chưa giáp
11 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7099)
Nước Hoa Kỳ, ở tiểu bang California tập trung người Việt tị nạn đông đảo nhất, xây lên một thành phố buôn bán sầm uất được người Mỹ đặt tên là Little Saigon
03 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7601)
Đêm đêm chị lại bật dậy trong phòng bệnh và đứng dậy thuyết trình giống như bị thôi miên.
25 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 7306)
Tôi làm việc ở một siêu thị nhỏ, chi nhánh của Intimex. Làm nửa ngày, và có thể đổi ca nếu thỏa thuận được với đồng nghiệp.
21 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 5983)
Con Lài vẫn lầm lủi bước đi, nghe câu nói đó là nó chảy nước mắt, nó quyết định đi về hướng bệnh viện Từ Dũ.
17 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 6399)
Giật mình thức dậy sau giấc mơ rồi không tài nào ngủ lại được, tôi pha cà phê ngồi nhìn tuyết phủ lác đác sân nhà
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17040)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12257)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18988)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9171)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8340)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 609)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 980)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1171)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22464)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14001)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19178)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7897)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8815)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8499)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11063)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30715)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20817)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25512)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22911)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21732)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19788)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18056)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19254)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16922)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16115)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24507)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31956)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34935)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,