TRANG NG. - Chú Đại Bi

12 Tháng Bảy 201312:00 SA(Xem: 8973)
TRANG NG. - Chú Đại Bi

August 4, 2012

một buổi sáng trong tuần thứ 1 của kỳ hóa trị thứ 3, lúc tôi đang tơ lơ mơ chưa thức dậy hẳn thì thoáng nghe một bản nhạc có lời ca là lạ, cứ lập đi lập lại, phát ra từ phía iPad của Bố. nghĩ là Bố đang nghe kinh phổ nhạc nên tôi cứ nằm vậy mà nghe, nghe và còn ngóng thêm từng câu từng câu. cái cảm giác lúc ấy thật là dễ chịu thay!

phat-content
Sưu tập của Lê Thiệp

bản nhạc vừa dứt thì người ta nói về câu chuyện “thần diệu chú đại bi”. có cô bé bị ung thư, y học nói không có chữa được nữa, gia đình quyết đưa cô bé qua Trung Quốc chữa. trong khi chờ đợi, dì của cô bé (là một người phật tử) bảo cô bé đọc chú-đại-bi để cầu khẩn đức quan thế âm Bồ Tát. cô bé nghe theo, ngày nào cũng trì tụng và ngạc nhiên thay, khi qua Trung Quốc, các bác sĩ chụp chiếu và kết luận là hoàn toàn không có khối u nào cả. trong câu chuyện còn có chi tiết, một đêm nằm mơ, cô bé nhìn thấy Quan Thế Âm Bồ Tát hiện thân, bà nhỏ nước cam lộ trên lưng cô bé. cảm giác lạnh run người rất rõ khiến cô bé nửa hân hoan, nửa bàng hoàng kể lại cho gia đình nghe. ai cũng ngạc nhiên, cho đó là thần diệu chú-đại-bi linh hiển.

từ sáng hôm đó. trong đầu tôi có 3 chữ chú-đại-bi (thay vì chỉ biết mỗi 2 câu chú: nam mô a di đà Phật và nam mô quan thế âm Bồ Tát đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn).

vào một ngày trong tháng 5, khi tôi gần như đi đến sự kiệt lực bởi vì không thể ăn được bất cứ thứ gì, người đổ dốc yếu ớt một cách kinh khủng. tôi nhận được eMail hỏi thăm của chị Hà (Manulife), chị nói về một loại food supplements có cùng công thức máu để tăng cường sức khỏe khi người đang hóa trị mà không thể ăn, chị cũng nói về chú-đại-bi với những đường dẫn rất chi tiết về bài chú này. thời điểm đó, tôi cũng gần như là bỏ cuộc, mặc kệ sống chết ra sao. bản thân mình, tôi đã cố gắng hết sức rồi. mới chỉ đi được 2/3 chặng đường mà dường như không còn chút sức lực & tinh thần nào để tiếp tục “đánh” 2 trận còn lại. tinh thần tôi sa sút bởi lúc này đã bắt đầu có ý nghĩ về những ngày (may mắn) sau khi khỏi bệnh. mạng sống này. còn lại gì đâu. chẳng còn gì cả. tiền bạc gia đình đã đổ lên người tôi gần như khánh kiệt. công sức của chị em tôi dành trọn trong nửa năm vừa qua (và, còn biết bao nhiêu năm đang tới). không ai cần phải có trách nhiệm yêu thương ai cả. mọi thứ đều phải có giới hạn. mà với một người bệnh ung thư như tôi, giới hạn là cái-chết. ngày nào tôi không chết, cá nhân tôi chỉ còn là một gánh-nặng bất nhẫn vô cùng đối với gia đình mình.

tôi phải nhập viện cấp cứu vì nhiễm khuẩn và thiếu máu lên não.

tôi bắt đầu tụng chú-đại-bi khi trở về từ phòng cấp cứu sau 1 tuần cách ly. nguyện sẽ tụng cho những con người đang phải chịu đựng đau đớn trong nhân gian.

chẳng ai truy vấn niềm-tin, nhất là khi niềm-tin đó gắn liền với thế giới tâm linh. nếu mình không thể làm gì tốt hơn để cải thiện đời sống mình thì việc đặt niềm-tin vào một bài chú đầy vi diệu là điều con người ta phát tâm mà làm, chứ không vì điều gì ràng buộc mà phải làm cả.

những ngày tháng khốn khổ khi hóa trị, những cơn đau, những tuyệt vọng trữu tịch… chúng không chỉ của riêng tôi. may mắn hơn nhiều người khác, tôi còn có gia đình và những người thân đang làm tất cả những gì có thể để nâng đỡ tôi. may mắn hơn nữa là họ còn có khả năng làm điều đó, bằng vật chất và lòng yêu thương tôi một cách tử tế. còn hàng triệu triệu người khác thì sao? những bà bác, những bà thím, những người còn ngày đêm túng quẫn ở ung bướu sài-gòn; những bệnh nhân bị bỏ rơi ngày đêm đau đớn mòn mỏi thì sao?! tiếng la thống thiết của anh thanh niên nằm cạnh căn-phòng-bên-phải của tôi còn âm vọng rõ trong đầu. em tôi nói ảnh không mặc gì cả, giai đoạn cuối, thân thể lở loét đau đớn mà bác sĩ không thể làm được gì hơn. chỉ chờ chết! tiếng thét liên hồi của một bệnh nhân nào đó bên cạnh phòng cách ly của tôi ở bệnh viện SGH khiến tôi ám ảnh không cùng. Bố tôi nói ổng là tù nhân có cảnh sát canh ngoài cửa.

tôi đọc chú-đại-bi cho tôi và cho những người đang chịu đau đớn không lối thoát trên thân thể, trên tinh thần trong nhân gian rộng lớn này. tôi không biết họ là ai nhưng cả tôi và họ đều biết rõ thế nào là đau đớn, chỉ trông mong có một lối thoát. tôi đọc chú-đại-bi cho những cơn đau không gì cứu chữa của nhân tình thế thái, của những sự tử tế bông phèng và của trắng đen bạc bẽo cho chính đời sống tôi – người đã và đang ở bước đường cùng của chính mình.

nam mô đại bi hội thượng phật bồ tát
nam mô đại bi hội thượng phật bồ tát
nam mô đại bi hội thượng phật bồ tát
thiên thủ thiên nhãn vô ngại đại bi tâm đà la ni
nam mô…


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 11387)
Sáng ra bước vô nhà củi, má em hết hồn tưởng đâu có trộm: mấy bó lá dừa khô dùng để nhen lửa bị tháo bung, giấm chảy chèm nhẹp ra đất, khạp tương thì rơi nắp.
30 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 12225)
Võ Xuân Hà. Sinh ngày 20 tháng 4 năm 1959. Quê quán: Vĩ Dạ, Huế. Ủy viên BCH Hội Nhà văn khóa 8, Trưởng ban Nhà văn trẻ
21 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 10264)
Ngày xưa có một lãnh chúa tham lam không ngừng xâm lấn mọi vùng đất để mở mang bờ cõi. Khi đã chiếm hết lãnh thổ, ông ta dòm ngó
16 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 7904)
Và tôi, tôi mơ màng những cọng gió đang kết thành những sợi tơ lót ổ cho tôi thêm một mùa xuân nữa trong dòng thời gian.
13 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 8330)
Bây giờ là tháng Năm. Mùa xuân đã trở lại sân đại học nơi anh làm việc. Cây xanh lá trong nắng vàng mềm mại và sân cỏ non mịn màng
11 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 9284)
Những ngày thong thả mùa đông thay vì cuộn mình trong chăn, tôi thích ra đường thả mình cho ngọn gió bấc tha hồ cuốn đi
08 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 8878)
Chuyện anh y tá có tên là Tá ở nhà tôi cũng có nhiều chuyện vui. Anh Tá ở đâu ngoài Câu Lâu. Lúc đó tôi thấy ngoài cái xã Kỳ Mỹ của tôi, còn những ai ở xa đều xa tít tắp
06 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 9406)
Nhưng vì quá ngu xuẩn nên Nếp Nhăn không biết rằng Thời Gian cũng đồng thời mang đến chúng Cái Chết.
02 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 8870)
tôi trở thành người phụ nữ không chồng, không con, không ngực… nếu may mắn, tôi có đứa con của riêng mình thì bé-con ấy sẽ ko bao giờ được thấy bầu ngực của Mẹ nó,
26 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 10636)
Hằng ngày cứ vào giờ cao điểm, khoảng tầm 8 giờ sáng , 12 giờ trưa, hoặc 6 giờ chiều nghĩa là giờ bắt đầu làm việc,
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8836)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17101)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12306)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19041)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9211)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1042)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22512)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14049)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19223)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7931)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8857)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8523)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11105)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30763)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20841)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25553)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22938)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21779)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19829)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18081)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19292)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16951)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16137)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24545)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31998)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34954)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,