TRANG NG. - Về Tara ta tính

16 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 6159)
TRANG NG. - Về Tara ta tính

trời sài-gòn sáng nay đã nắng gắt nguy nga hay là xám monochrome ảm đạm thì tôi cũng không còn cần thiết biết được gì hơn nữa.

vatrangng_600-content


thức dậy lâu rồi nhưng vẫn nằm nhắm mắt và chết lặng. vào công ty lâu rồi nhưng vẫn vô thức mở hết file này đến file kia mà không làm được gì cả. những thứ muốn dằn xuống trong lòng lại cứ chực trào dâng lên. ý nghĩ tôi biết rõ đến lúc nào đó, tất cả sẽ ào ra. nhất định là sẽ đến lúc chúng ào ra, nhưng chắc chắn không phải là lúc này.

phải viết cho cô hay là viết cho con Bé?! viết cho ai trước đây? viết cái gì đây khi dòng eMail (của cô và Bé) chưa bao giờ, trong suốt 10 năm qua, lại cùng lúc có cùng một nội dung ngắn ngỡ ngàng đến vậy.

nhớ lại: trong một buổi trưa đầu tháng 3/2012, sau khi nói chuyện với bác sĩ ung bướu sài-gòn lúc họ chuyển tôi vào phòng hóa trị, đôi mắt to tròn của Chúc Anh (em tôi), đỏ lè và ngấn đầy nước. không ai thấy nó khóc. cũng ngày hôm ấy, chị Thủy đã lên căn phòng riêng của tôi (ở nhà) ngồi thẫn thờ rất lâu. không ai thấy chị khóc. Bố Mẹ tôi và những người thân xung quanh tôi, kể từ ngày hôm đó và suốt những ngày tháng sinh tử sau này, không có bất cứ ai thấy họ khóc.

là người bệnh – khi tôi đau, tôi được chích thuốc. khi tôi mệt, tôi được phép lịm đi. khi tinh thần tôi bất ổn, tôi được người thân ân cần nâng đỡ… những lúc như vậy, gánh nặng bệnh tật gần như đã buông bỏ cơ thể và tinh thần của tôi rồi. nhưng, nó đâu có buông bỏ người thân, những người lúc nào cũng tỉnh thức và trông chừng cho tôi. tôi ước gì ông Bố đã ko lỡ tay xóa mất phần nhật ký mà ông viết phía sau để thấy rằng: chính người thân của tôi mới phải âm thầm gánh vác cho tôi cái án bệnh nan y nặng nề.

người ta luôn nhắc đến người bệnh nhưng lại lãng quên những người thân - orchid lâm quỳnh.

tôi biết mình phải viết cho con Bé trước bởi vì từ hôm nay (không còn sự lựa chọn nào cả) nó sẽ phải trở thành người-thân-của-người-bệnh.


thấy rõ từ trong những ngày bệnh tật của mình: mỗi ý nghĩ về nhân tình thế thái sẽ là một nhát dao cứa mình thêm đau đớn, khốn khổ. một khi đã đối diện với bệnh tật thì phải xếp chúng lại mà thôi. ung thư – sẽ rất là đau đớn, sẽ rất là khốn khổ. nên không được làm mình đau đớn, khốn khổ thêm. và, Bé ơi… sẽ chỉ là đau đớn, sẽ chỉ là khốn khổ (do bệnh tật) thôi chứ tuyệt nhiên không được là đau-khổ do những thứ mình chọn để ghim chúng vào ý nghĩ của mình.

Bé vốn biết mình phải mạnh mẽ như Scarlett của Gone With The Wind để vững chãi nhủ thầm: về Tara ta tính!

nhưng mà… tôi cũng rất muốn biết: Tara của Bé ở đâu? Tara của tôi ở đâu? Tara của những người phụ nữ (như cô) với định mệnh khác thường ở đâu?

Tara của chúng tôi ở đâu đây khi số phận đã không ngừng phạt lên đời sống những đường gươm chí mạng không cách gì đỡ nổi.


giá mà có Tara…

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 7399)
Chuyện gia đình ông Đu là chuyện khó tin nhưng cực kỳ bi đát dường như chưa hề có chuyện tương tự xảy ra tại thành phố này
10 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 7832)
Trong phút đó tôi muốn có một phép màu biến cô giáo Hồng Liên trở lại thành cái Tý Chuột trước kia./ Để tôi có thể ôm chặt em trong lòng./ Để được hôn lên đôi má mũm mĩm và nồng ấm của em./ Để nói lời cảm ơn em đã nhớ đến tôi bằng nỗi nhớ mà bất cứ ai cũng khát khao được có.
08 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 8892)
Ông Bảy hàng xóm sang mồi nhờ con cúi, gặp lúc Mười Cứng đương uống rượu một mình. Rượu ngon không có bạn hiền, thì rượu ngon mấy cũng thành dở.
07 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 8437)
Bé Aylan ơi! Con ngủ ngoan nhé, anh Galip của con cũng đi ngủ rồi, mẹ con nữa cũng ngủ say rồi. Không ai chơi với con nữa đâu.
05 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 6333)
Dù chỉ ở Genève vỏn vẹn một tháng hè, nhưng có lẽ ông Trần đã đi bộ bằng một người bình thường đi bộ cả năm.
31 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 7003)
Loại dao bầu, chuyên để chọc tiết lợn. Gã dùng con dao này để cắt cổ mèo. Gã chẳng phải đầu bếp của quán Tiểu Hổ, gã chỉ nghiện thịt mèo.
26 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 5610)
Buổi họp bạn trường đại học rất đông anh em. Những người đã từng có một thời trai trẻ, có lớp trên, lớp dưới.
22 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 6918)
Tại ngã ba làng nọ, một ông già ngồi chết queo bên lề đường về hướng mặt trời lặn
17 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 7627)
Cá bống kèo đực mơn trớn, vuốt ve tấm thân thon thả, vóc dáng hình trụ dài và dẹp dần xuống cái đuôi tinh quái của bạn tình.
16 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 6385)
Mưa. Những con đường chìm trong màn nước bàng bạc. Những chiếc xe lao qua vội vã. Nó đưa tay hứng những hạt mưa, miệng lẩm nhẩm hát:
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9179)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 613)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 985)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14007)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7902)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8819)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11069)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30720)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21736)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19793)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19259)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16117)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24512)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34937)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,