TRU SA - Vòng tròn.

10 Tháng Hai 201512:00 SA(Xem: 7991)
TRU SA - Vòng tròn.

 

Tặng Người Quen 

 Một vòng tròn.

 Thật vậy. Một vòng tròn. Dù chưa thật đầy đặn như trăng rằm nhưng đấy là một vòng tròn. Vẽ từ trái sang phải. Hoặc vẽ từ phải sang trái. Vẽ vòng từ hai phía, hay từ giữa tâm và múa thành một vòng tròn xoắn ốc. Miễn thành một vòng tròn. Trên đời này, có gì vẽ dễ hơn một vòng tròn chứ. Còn dễ hơn hình vuông, chữ nhật, elip hay bình hành. Chỉ ngoáy bút một cái, thế là đã có một vòng tròn. Dưới mặt đất, chúng tôi vẽ các vòng tròn bằng chính cơ thể mình.

 Không phải ấn mũi giầy xuống cát và kéo một vòng tròn.

 Không phải là cầm phấn màu, vẽ một vòng tròn dưới nền đá hay tường nhà.

 Cũng không phải lộn nhào, tạo ra nhiều vòng tròn nối nhau trên không.

 Chúng tôi vẽ vòng tròn bằng chính cơ thể mình. Đấy là đi vòng tròn. Ai nấy đều đi vòng tròn. Xoay mòng mòng như cánh quạt trực thăng. Những vòng tròn xoay không ngừng trên hòn đảo nhỏ được thiên nhiên tạc dựng hình tròn này. Mỗi người trên đảo đều xoay mình theo vòng tròn. Họ xoay chầm chậm, phải qua trái hoặc trái qua phải. Người xoay từ tốn, người thì xoay nhanh và mạnh hệt như một con quay được quăng từ đôi tay lực sỹ nhất đẳng. Sau ba vòng, tôi lảo đảo, nhiều khi ngã ngửa dưới đất. Mắt tôi hoa loạn lên. Dù chẳng xoay tròn nữa nhưng mọi thứ quay tôi vẫn chưa ngừng quay. Mắt nhìn một thành mười.

 Ở đảo ai cũng đi vòng tròn như thế. Có thể dừng một vài phút, rồi lại xoay tròn, và đi lại bằng cách bước đi vòng tròn. Người trên đảo luôn đi vòng tròn. Không hiếm nếu hai người va đầu vào nhau rồi cũng ngã ngửa. Ai đã lão luyện thì chẳng bao giờ bị chóng mặt và có thể đi vòng tròn hai mươi tư tiếng.

 Đảo hình tròn và sẽ xoay tròn. Mọi thứ lộn nhào hết và dân đảo rất có thể sẽ bị hất văng đi. Đổ nhào, hoặc lăn lộn trong vòng xoay của hòn đảo. Để đứng vững vào ngày đảo xoay, người trên đảo phải làm quen. Đi theo vòng tròn. Nhiều năm rồi đảo vẫn bất động. Chúng tôi vẫn đi vòng tròn nhiều năm. Một dự trù không thừa. 

 Đi trong vòng tròn. Lúc nấu ăn, thì đi vòng tròn quanh bếp. Bàn ăn cơm hình tròn, còn là loại bàn xoay. Trong bữa, có thể xoay bàn để gắp lấy món mình thích. Bàn xoay tròn, chúng tôi cũng xoay tròn. Không nhà nào lại thiếu ghế xoay. Vừa dùng cơm, vừa xoay ghế để hoàn thiện bữa cơm trong vòng tròn. Nhà nào túng, thì chẳng cần bàn xoa hay ghế xoay. Họ ăn đứng. Vừa đi vòng tròn vừa ăn. Từng có người đánh rơi bát, rồi ngất đi vì chóng mặt. Tôi cũng từng bị thế. Mẹ tôi phải bón cơm cho tôi, dĩ nhiên, bà bồng tôi lên ghế xoay, vừa đút thìa cơm vừa xoay ghế. Tôi càng chóng mặt, và ộc hết thứ trong bụng ra. Mắt mũi tôi quanh cuồng. Màu sắc cứ loạn cả lên. Tôi xoay tròn trên ghế, mọi vật xung quanh xoay tròn trong mắt tôi. Một lúc lâu, vòng tròn không dứt, chỉ chậm đi. Nhiều lúc tôi chỉ muốn ngủ mãi. Nhưng rồi, một nhà phát minh ở đảo đã sáng chế ra loại giường xoay tròn. Chỉ cần bấm nút, cái giường sẽ xoay vòng tròn. Giường có từng cấp độ. Nấc cao nhất, giường sẽ xoay nhanh tới mức chỉ thấy một vòng tròn xoay tít mù.

 Lúc tắm, tôi cũng đi vòng tròn. Lúc mót tiểu, thì cầm đầu dái và đi vòng tròn như đang phun nước tưới cây. Nữ không thể tiểu đứng, hẳn là họ sẽ khó khăn hơn cánh đàn ông. Đại tiện thì còn khó khăn hơn dù với nam hay nữ, và chúng tôi luôn bị bẩn người. Trẻ con phải đi vòng tròn thật nhiều để sớm làm quen. Tụi nó đi chậm hơn bọn thiếu niên như tôi. Thanh niên trong đảo hẳn đã quá quen. Vấn đề thể lực cũng quan trọng, nhưng thường ai đã vào tuổi ba mươi thì lúc nào cũng xoay tròn. Dân đảo tiệc tùng trong một vòng tròn. Từng người xoay tròn và di chuyển vòng tròn của mình thành một vòng tròn lớn quanh đống lửa. Đi vòng tròn rồi hát hò cũng trong một vòng tròn. Nghĩa là chỉ một bài hát, bị chẻ từng câu và mỗi người phụ trách hát câu đấy lên. Hết một vòng người thì xong bài. Rồi tiếp tục hát lại, hoặc chuyển bài khác.

 Lũ trẻ thường bị đét mông vì không chịu đi vòng tròn. Chúng đi thẳng, đi ngang, đi dọc hoặc đứng bất động rồi vung vẩy tay chân, lúc đấy nhìn chúng khoan khoái như cánh chim hải âu xa ngút bên kia hòn đảo. Một ngày kia, đảo sẽ xoay tròn và lũ trẻ đấy sẽ khốn đốn.

 Ngày đảo xoay, chưa thấy đến.

 Người già nhất đảo, tuổi gần trăm, cũng chưa trải qua ngày đảo xoay. Ông cụ đấy, dù già yếu nhưng vẫn có thể đi mòng mòng như cánh quạt.

 Người chết được đóng trong một quan tài tròn. Huyệt mộ được đào theo một vòng tròn. Và những bông hoa, trước khi tết thành vòng cũng được cắt tròn. Xác người chết vốn duỗi thẳng nhưng vì sợ ngày đảo xoay, người ở đảo đã nắn xác thành hình tròn. Nhiều khi xương gãy đôi, rồi còn phải lấy dây rợ thít chặt xác vào một vòng tròn. Trước lúc chôn, người nhà và khách đi vòng tròn quanh quan tài. Từng người đi vòng tròn, rồi di chuyển vòng tròn quanh quan tài, tạo thành những con lốc người. Ai cũng chóng mặt. Ngày cậu tôi mất, tôi cũng phải đi vòng tròn. Tôi không khóc được tiếng nào vì quá chóng mặt. Có khi lịm ngủ tôi sẽ khóc thương cậu tôi từ trong mơ. Tôi lại nghĩ, mình có mơ khóc nổi không. Không khéo ngủ li bì, hoặc chẳng thể ngủ yên nếu nằm trên một cái giường xoay bật sẵn công tắc.

 Đứa bé sinh ra đã chết cứng trong cái nôi xoay. Người mẹ ôm mặt khóc, bà quỳ gục bò vòng tròn. Vừa bò lết, vừa khóc. Lúc đứng dậy, bà vẫn đi vòng tròn và vẫn khóc. Cái nôi xoay vẫn xoay vòng tròn. Đứa trẻ chết cứng xoay tròn trong nôi.

 Tôi đi ngược lại, dù thế tôi vẫn lọt thỏm trong một vòng tròn. Tôi chưa thể quen dù đã phải đi thế này từ khi đi được bằng hai chân. Mẹ tôi vừa đi vòng tròn vừa giặt áo. Bà tôi thì đang ngồi trên ghế xoay. Bà xoay chầm chậm, phải qua trái, rồi trái qua phải. Vài năm trước, ông tôi đã qua đời khi ngồi ghế. Cái ghế xoay vòng tròn, xác ông xoay vòng tròn. Mấy con ruồi và nhặng xanh bay vòng tròn quanh đỉnh đầu ông. Hơi thở cuối cùng thoát đi, mang theo cả linh hồn ông tôi liệu có bay vòng tròn?

 Tôi chặn cái ghế xoay, nơi bà đang xoay tròn. Dìu bà dậy, chúng tôi đi thẳng. Cốc nước mát đã giúp bà tôi hồi tỉnh. Tôi cố giữ không để bà xoay vòng tròn trên giường. Bà vừa xoay cốc, vừa uống. Mắt bà trách tôi. Ngón tay bà chỉ tôi rồi xoay vòng tròn. Cái vòng tròn kéo dài mãi. Tiếc thay, tôi không phải chuồn chuồn và trong mười hai con giáp chưa có chuồn chuồn.

 Chạy một mạch, tôi vấp chân ngã. Người dân đảo thấy tôi. Mẹ tôi cũng về rồi. Họ đi vòng trong. Mặt họ tái dại, miệng ai cũng mím chặt. Việc đi vòng tròn luôn làm họ mất sức và thấy phải ráng sức. Tôi chưa đi vòng tròn. Mẹ tôi chìa tay. Bà sẽ đỡ tôi và tôi cùng bà đi vòng tròn.

 “Thế mãi sao được! Con người, phải đi như con người.” – Tôi nói. Giọng tôi đâm vào những vòng tròn và vọng ồ ồ khắp hòn đảo.

 Mẹ một bên, bà một bên. Hai bàn tay, mẹ và bà luồn vào các kẽ ngón tay tôi rồi xiết lại và kéo mạnh. Tôi được kéo dậy và hai cánh tay bị kéo mạnh một lần nữa bởi mẹ và bà. Vai tôi đau như bị xé xác. Rồi cánh tay mẹ và bà, cũng dang hết cỡ bởi tay người hàng xóm, rồi đôi tay người hàng xóm cũng mở rộng bởi những người hàng xóm lân cận, cứ thế…

 Những bàn tay nắm lại, và nối thành một vòng tròn khổng lồ. Tất cả chuyển mình, tay khóa vào tay và đi vòng tròn.

 Đảo chưa xoay. Chúng tôi đang xoay tròn.

TRU SA.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7543)
Số nầy mình lại thiếu bài đấy, ông ơi! Ông coi có chi lấp vô đó không?
22 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 5968)
Gần năm giờ chiều Nghi đã nghe nóng ruột. Thời gian ở đây chậm như con rùa bò, Nghi nhìn lên tường nơi có treo cái đồng hồ to tướng, những cây kim như đứng lại
18 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 6753)
Tôi thường dậy sớm và pha cho mình một ấm trà. Quanh năm tôi chỉ uống loại trà sen đóng gói. Thứ trà này chẳng ngon lành gì và tôi uống nó cốt chỉ để tỉnh táo hơn.
17 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 6771)
Loài Hải Hạc vẫn tiếp tục sinh sôi trên những đụn cát nóng bỏng chết chóc
14 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7820)
Cánh đồng Tuyên Bình bát ngát mùa khô, mênh mông mùa nước; trải dài từ Gò Ớt qua Vĩnh Đại, Bào Môn, đi đôi ba ngày đường chưa giáp
11 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7100)
Nước Hoa Kỳ, ở tiểu bang California tập trung người Việt tị nạn đông đảo nhất, xây lên một thành phố buôn bán sầm uất được người Mỹ đặt tên là Little Saigon
03 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 7601)
Đêm đêm chị lại bật dậy trong phòng bệnh và đứng dậy thuyết trình giống như bị thôi miên.
25 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 7308)
Tôi làm việc ở một siêu thị nhỏ, chi nhánh của Intimex. Làm nửa ngày, và có thể đổi ca nếu thỏa thuận được với đồng nghiệp.
21 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 5984)
Con Lài vẫn lầm lủi bước đi, nghe câu nói đó là nó chảy nước mắt, nó quyết định đi về hướng bệnh viện Từ Dũ.
17 Tháng Tư 201512:00 SA(Xem: 6401)
Giật mình thức dậy sau giấc mơ rồi không tài nào ngủ lại được, tôi pha cà phê ngồi nhìn tuyết phủ lác đác sân nhà
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17042)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12261)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18991)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9173)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8344)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 610)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 983)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1172)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22466)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14003)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19180)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7899)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8816)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11064)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30718)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25515)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22912)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21734)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19791)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18057)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19255)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16924)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16116)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24508)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31957)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34936)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,