TRU SA - Con mồi.

31 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 7023)
TRU SA - Con mồi.

 

Con dao được gã mài rất bén.

Loại dao bầu, chuyên để chọc tiết lợn. Gã dùng con dao này để cắt cổ mèo. Gã chẳng phải đầu bếp của quán Tiểu Hổ, gã chỉ nghiện thịt mèo. Một ngày gã có thể tọng vào ruột mười con mèo bốn năm tuổi. Mèo vốn ít thịt, nhiều lúc chỉ ngấu nghiến vài cái là xong một đàn mèo. Mỗi lúc nhìn thấy một con mèo đi lạc, gã lại nhỏ rãi và thề phải xé nhỏ con vật để ngấu nghiến. Những bận ra quán không làm gã thỏa mãn. Thứ dọn ra bàn dù thơm nức nhưng vẫn chỉ là một cái xác được đun nấu. Chẳng ai biết đĩa thịt ê hề tên phục vụ bê ra có phải là thịt cũ không. Nhưng ngay đến một con mèo vừa mổ giết, thịt mới và được chế biến ngon lành thì gã vẫn chưa thấy đã. Gã không phải kẻ sành ăn, hễ có thịt mèo là gã sướng. Từ mèo con, mèo trưởng thành, tây hay ta, ba tư hay lông ngắn, mun, vàng, mướp hay tam thể…Gã đều xơi tuốt. Nhiều hôm, do hết tiền gã phải xin nhỏ ông chủ quán số thịt các thực khách ăn thừa. Những quán Tiểu Hổ thường trá hình, và ông chủ không muốn gã công khai lôi từng túi rác để tìm thịt thừa nên đã gật đầu. Luôn thiếu thịt mèo ăn thừa, chỉ xương xẩu là nhiều. Những khúc xương tay, lườn hắn gặm ngấu nghiến, nhai rau ráu như bánh xốp.

Một thời gian, gã đi bắt trộm mèo và bán lại cho các quán Tiểu Hổ. Thay vì nhận tiền, gã bảo ông chủ mổ giết và nấu con mèo gã mang đến. Việc bắt mèo với gã chẳng khó khăn gì. Chỉ cần một miếng cá tẩm thuốc mê, cây gậy thòng lọng, súng gây mê tự chế liều cao. Điều gã đắc chí là giống mèo luôn chủ động gần gã. Thấy gã, bọn mèo thường rón rén tiến lại, xù lông hoặc thu hai chân sẵn sàng cho một cú vồ hết lực. Có lúc đang đi đường, một con mèo nhảy trúng người gã, vừa cào vừa cắn. Nhưng cặp mắt vàng, hoặc lớn hơn thì chuyển xanh luôn trợn trừng dòm gã từ mọi phía. Loài vật quý tộc này dành cho gã ánh mắt sắc ngọt, hoang dã của bản năng. Gã và bọn mèo còn đánh nhau, tất nhiên gã thắng vì lợi thế sức mạnh. Lũ mèo dường như muốn ăn thua với gã nên dù biết thua vẫn nán lại. Mèo bị gã ném vào tường gãy xương cũng không lết đi, bị gã bẻ gãy bốn chân cũng không đi, ngay đến việc gã có đâm mù hai mắt thì chú mèo đui vẫn phải để lại trên mình mắt một vết cắn, một đường cào rách máu. Chẳng thiếu lần do thắt cổ quá mạnh tay, đầu con mèo đứt cụt. Ngật ngưỡng trong vị thế kẻ thắng cuộc, gã chỉ việc mở bao tải và tóm gọn.

Cuộc săn chỉ diễn ra lúc đêm khuya hoặc khi mờ mờ sáng. Lâu lâu, gã lại trèo lên các mái nhà hoặc đi vào các khu công trình ngừng thi công để săn mèo hoang. Gã một phe, bọn mèo hoang một phe, lao vào kịch chiến. Tiếng mèo gầm gừ, kêu rú vọng quanh các mái nhà. Còn gã, mỗi khi bắt được một con mèo là lại cười hú như ma dại. Gã từng cắn cổ chết một con mèo hoang thủ lĩnh có bộ lông nửa đen nửa trắng. Máu gã và máu mèo sánh kệt vào nhau, loang lổ khắp mình như màu đốm trên lông.

Tiếng mèo kêu lúc hoảng sợ, gầm gừ giận dữ làm gã thấy khoan khoái. Đứng trong bếp, gã cởi trần và cầm dao bầu mài đi mài lại. Tiếng mèo gần kề cái chết thường thảm khốc. Nhiều con rống tướng lên, nghe thê thiết như vong hồn giận dữ. Một số con khác thì trợn mắt, chẳng kêu tiếng nào, chỉ phì phò do quá sợ. Lũ mèo cào móng, rúc đầu để tìm lối thoát trong cái cũi sắt hình chữ nhật. Vừa mài dao, vừa nghe tiếng mèo gào rống với gã lại là một thú lạc. Càng vùng vẫy, con mèo sẽ đổ mồ hôi, càng thấm mệt, lúc nấu thịt sẽ dai và bùi hơn. Vì điên cuồng tìm đường thoát khỏi cái cũi quá chắc chắn, con mèo sẽ không còn nhiều sức kháng cự lúc gã lôi khỏi cũi. Tay chân gã chi chít vết mèo cào, cắn. Đấy là những lần chống cự cuối cùng của con mèo. Gã chẳng nổi cáu nếu bị móng mèo cào rách thịt. Những vết cào là ân huệ gã dành cho con vật xấu số. Phần nữa, gã khoái chí lắm khi nhìn đôi mắt lửa xanh hận thù.

Cái bụng chảy phệ của gã là mồ chôn tập thể của loài mèo. Xương máu hơn trăm mạng mèo là thứ nhựa bổ vỗ béo con thú trong gã ngày một khổng lồ.

Vì gã sống ở ngoại ô. Quanh đấy đồng không mông quạnh nên việc giết mổ mèo hoàn toàn thuận lợi. Vấn đề chỉ là bắt mèo ở đâu vì trên thành phố mèo được giữ trong nhà như của báu. Trên người gã, thương tích mèo cào ngày càng nhiều. Vết cũ, vết mới xô thành từng lớp. Nhiều cú vả, cắn còn để sẹo lồi trên da gã. Số sẹo nhiều lên, chằng chịt tầng lớp trông như một lớp vảy. Gã khoái việc vừa mài dao, vừa nghe tiếng mèo kêu. Những tiếng “ngoao” rống lên chói óc. Những cặp mắt xanh nhìn gã vừa sợ vừa căm thù. Gã liếm thứ mùi khiếp sợ toát ra lúc bầy mèo sắp bị hóa kiếp. Tiếng mèo sắp bị mổ cũng giống như tiếng cuối cùng con người có thể thốt ra khi thần chết vung lưỡi hái. Thảm thiết nhưng vạn lần du dương – Với gã là như vậy. Theo gã, đấy là “sonat ánh trăng” của loài mèo. Vì loài mèo sống dai nên gã phải cắt cụt đầu con vật. Tuy nhiên, vẫn có con mèo mất đầu vẫn chạy được. Hoặc, khi gã đang hưởng tiệc mèo, thì cái đầu bị cắt ra chợt mở mắt, tự lăn dưới nền nhà. Do mất cuống họng, cái đầu không kêu được, chỉ há ngoác miệng. Gã tiến đến, cũng há ngoác miệng và nhai sống.

Tiếng dao mài xoèn xọet trong đêm. Gã hít thấy mùi mèo. Rất nồng. Rõ ràng là số mèo trong cũi gã đã chén sạch. Không phải hơi mèo ứ đọng trong cũi. Dù gã chưa bao giờ rửa cũi. Mắt gã chưa mở hẳn. Mùi mèo dính trong tiếng dao mài. Gã cựa mình, từ từ mở mắt. Cái bếp của gã. Rõ ràng gã ngủ trên giường. Chắc gã bị mộng du hoặc trong lúc ngủ đã lăn khỏi giường. Bếp và phòng ngủ của gã sát vách, cách nhau một tấm ghi-đô mỏng. Đây là sắp đặt của gã. Tiếng mèo rên rỉ trong cũi là phương thuốc chữa mất ngủ tốt nhất mà gã tự kê, tự bốc cho mình. Lưỡi gã luôn thè ra, liếm láp tiếng mèo chảy rỉ trong màn đêm. Hơi thở của lũ mèo trong lúc suy yếu lại là một bữa tiệc khí của gã. Như con Baku, gã nhai nuốt từng nhịp thở, ngấu nghiến nỗi sợ được thiêu đốt tận cùng của loài chín mạng. Những cặp mắt xanh trong đêm, co rút, lúc mở banh, khi thu nhỏ hí hoáy di chuyển trong cái cũi chữ nhật. Tiếng cào sồn sột trong lồng như tiếng dương cầm. Gã liếm mồm. Mùi mèo vẫn nồng. Từ từ, gã thấy trong bếp có người. Tiếng mài dao là từ kẻ lạ mặt. Định nhổm dậy nhưng đầu gã đập vào một vật cứng. Tầm nhìn gã thu hẹp trong những ô vuông được phân bởi các thanh sắt xếp cạnh nhau. Đèn không được đốt. Chỉ có ánh trăng chiếu vào. Tiếng mài dao vẫn xoèn xoẹt.

Chỗ gã nằm chật quá. Chỉ có thể nằm quay mình, chẳng thể nhổm dậy. Gã hô một tiếng. Và bóng người kia nhìn ra.

Kẻ lạ cởi trần, đầu chùm mặt nạ. Cái mặt nạ đầu mèo, một nửa trắng, một nửa đen. Loại mặt nạ thật tinh xảo. Chẳng phải bằng bìa cứng, nhựa, hay da. Cái đầu mèo lông lá, hai con mắt trừng trừng trong phòng bếp như hai ngọn lửa xanh Mấy sợi ria còn vểnh được. Thứ mặt nạ tinh xảo đến thế này, rồi gã sẽ tậu một cái.

Kẻ lạ vẫn mài dao. Gã gồng sức. Mấy thanh sắt quá cứng. Một lớp mây đen vừa thoắt qua, ánh trăng đổ dồn qua cửa kính. Bếp ăn như dát bạc. Kẻ lạ mặt rõ ràng có một bộ ngực nở nang, mồ hôi vã nhễ nhại. Cái mặt nạ mèo hếch qua cửa kính nhìn ánh trăng rơi. Đảo mắt xuống, gã thấy hai cái chân đầy lông, một chân trắng một chân đen. Cái đuôi ngoe nguẩy đằng sau, phân đôi màu trắng và đen. Con dao bầu mà gã đã khai đao bao kiếp mèo chầm chầm giơ lên. Lưỡi dao sáng quắc dưới màu trăng dày đặc.

Gã nhìn thấy bàn tay cầm dao dày đặc lông, lòng bàn tay có những miếng đệm. Gã sờ mặt, thấy cái miệng dài, xổ nhọn, hai răng cửa sắc của loài gặm nhấm. Tai gã mọc trên đầu và bành rộng như nan quạt. Gã lắc thấy cái đuôi mình. Một cái đuôi nhỏ, hơi nhọn đang run lẩy bẩy.

Một cú giật nảy mình. Gã bật dậy, mồ hôi vã lạnh cóng. Giơ hai bàn tay, thấy đủ năm ngón. Sờ lên mặt, thấy miệng gã chẳng dài thêm.

“Xoẹt…Xoẹt…”

Gã nghe thấy tiếng mài dao trong bếp. Gã độc thân và sống một mình. Căn nhà hình chữ nhật trước giờ chỉ có gã.

Sau tấm ghi đô mỏng dẫn vào nhà bếp, tiếng mài dao xoèn xoẹt…

Tru Sa

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Hai 20239:28 SA(Xem: 2850)
Và cuối cùng sau một tuần dò la, săn đón, sáu Liên nhờ hai cô gái là Huế và Nhạn, đã dụ được Thơm để làm mồi tế thần cho ông Phiêu.
04 Tháng Hai 20231:37 CH(Xem: 2088)
Cô ngước nhìn mảnh trăng trên đồi, nghe như trăng đang thầm thì kể chuyện
26 Tháng Giêng 202310:52 SA(Xem: 2670)
Trên vách tường bóng cha cúi xuống, tiếng đàn bầu lại rung lên trong đêm, khắc khoải, đợi chờ...
23 Tháng Giêng 202310:45 SA(Xem: 2145)
Hãy nhìn dương thế của chúng ta mà xem. Thật đáng tởm.
22 Tháng Giêng 202312:20 CH(Xem: 2497)
Sau hơn sáu mươi năm, kể lại chuyện xưa, tôi chỉ còn biết mỉm cười!
11 Tháng Giêng 20239:04 SA(Xem: 3113)
Tôi thầm gọi: Hoàng Sa ơi, hẹn ngày về lại Hoàng Sa!
22 Tháng Mười Hai 20224:19 CH(Xem: 2029)
Đêm chùng như võng. Chị một mình trong căn buồng lạnh ngắt, chiếc áo anh treo trên móc chị cố tình không giặt, vậy mà đến nó cũng chẳng giữ được mùi anh.
20 Tháng Mười Hai 20225:34 CH(Xem: 2058)
Người đến trước thất vọng ra về trước, người đến sau thất vọng ra về sau. "Tìm cái này" là cái gì thì không ai biết, nhưng cứ hy vọng có chút no ấm mờ mờ phía trước cũng đã hấp dẫn lắm
20 Tháng Mười Hai 202212:25 CH(Xem: 2781)
Thuốc lá quê tôi không vĩ đại như Con đường thuốc lá của Erskine Caldwell; không hoành tráng như thuốc lá của làng Thanh Quýt nhưng cũng đủ cho những hoài niệm nao lòng với bao người con xa xứ!
13 Tháng Mười Hai 202212:00 SA(Xem: 38515)
Tự nghĩ mình có một mối tình đẹp, rất đẹp trong cuộc đời, vậy mà tôi không dám thổ lộ với ai. Nó vẫn thầm kín ở cùng tôi, rất lâu. Nó như mồi lửa diệu kỳ, phỏng rát tuổi hai mươi.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17082)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12292)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19021)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9197)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8362)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 624)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 999)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1189)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22487)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14031)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19192)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7912)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8828)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8509)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11076)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30728)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20823)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25523)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22919)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21744)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19804)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18065)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19263)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16928)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16120)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24520)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31966)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34940)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,