NGUYỄN LƯƠNG VIỆT - Lại một mùa bông hồng trắng.

17 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 7248)
NGUYỄN LƯƠNG VIỆT - Lại một mùa bông hồng trắng.


Thế gian này ai cũng có mẹ!

Ở với mẹ già đôi khi cũng là cái duyên. Nhiều đám tang hắn đã thường thấy rất nhiều người, thậm chí tóc đã bạc trắng, khóc thương Mẹ. Và nức nở rằng "Mẹ ơi, con chẳng chăm Mẹ được ngày nào". Họ khóc thật, nói thật. Nhưng biết làm sao hơn được nữa, chuyện đã qua rồi! Thời gian và hiện tượng thì không thể níu lại được. Bởi vậy, còn được gặp nhau trên trái đất này, là may lắm rồi!

Nhớ hồi còn nhỏ, ở xóm cũ, có ông Dệnh là dân tản cư từ quê, làm nghề gánh thuê cho hàng chợ. Nhà chỉ có một mẹ già và ông. Ông Dệnh không có vợ, chắc cũng tại vì dáng người thô kệch của ông, chân tay thì khẳng khiu, đặc biệt hàm răng thì hết chỗ tả, hô hổng và lộn xộn hết cỡ, đi đâu nói cũng thều thào đầy nước dãi. Ấy vậy mà trông ông thật hồn nhiên, thoải mái. Hắn nhớ nhất mỗi chiều chập choạng tối, ông Dệnh đi ngang qua nhà, tay cầm chiếc đòn gánh và bọc đồ ăn tối cho mẹ, ông nghêu ngao sang sảng ngọng nghịu “kừng nghi ây kui cũng khống gới mẹ, gới cuộc ời" (chừng ni đây tui cũng sống với mẹ, với cuộc đời).

Hắn lại có được cái duyên đó. Ở và sống cùng, trông nom mẹ đã bốn năm. Nhờ vậy hắn mới biết và thấu hiểu phần nào. Người già không phải như người trẻ, và cũng không hẳn là hoá nhi! Có đôi lần hắn tự hỏi "một mai mình có giống như mẹ rứa không?" Mẹ vẫn còn minh mẫn hơn người khác dù đang ở tuổi 90, nhưng nhiều lúc cũng lẩn thẩn gạn hỏi nhiều lần vì một chuyện, đôi khi cũng ích kỷ như bao người mẹ quê ngày xưa, một đời khốn cực trăm bề. Cái ký ức và tính cách cũ khó mà phai mờ được. Thậm chí còn nhân lên, đôi khi phải làm cho người trẻ phát bực. Hắn thì hiểu rõ, nên nhiều khi cứ giỡn chọc, cười xoà cho qua chuyện để mẹ vui. Hoặc khó chịu lắm thì lặng thầm đi ngủ vì biết nói gì cũng không giải quyết được... Có phải giỏi và hiếu đễ chi mô! Chẳng qua, hắn là bác sĩ nên chuyện tâm lý người già cũng thấm hiểu đôi chút, nhất là chuyện rối loạn tâm thần tuổi già. Vậy mà có một lần vì quá nhọc công việc, lời mẹ lại khó nghe về chuyện nhân tâm, hắn bực bội quát lớn với những mong để Mẹ tỉnh tâm, thanh thoát tâm trạng tuổi già. Ngờ đâu... Mẹ im lặng rồi nói một câu ngắn gọn: Thôi thì Má về quê cho con yên! Hắn càng bực hung vì mẹ vô tình đả thương vào nỗi khát khao được chăm sóc mẹ của hắn. Hắn lầm bầm, bực dọc rồi đi ngủ.

Sáng sớm như mọi khi, nhưng hôm ấy trễ hơn nhiều, nên hắn phải đi làm gấp. Vội vã dắt xe máy ra cổng, không thấy mẹ ra mở cổng (đó là niềm vui đầu ngày của Mẹ). Chạnh lo! Bỗng có chuông điện thoại cầm tay reo liên tục. Hắn lật đật mở máy. Đầu kia vang giọng của ông anh con cậu sáu: "Ủa, Cô sao..." rồi ngắt máy. Chết rồi, hắn vội vã vào phòng của mẹ. Sao vắng quá! Ông anh họ gọi lúc nãy lại réo chuông điện thoại", nói:

“Hôm qua anh có ghé thăm Cô. Sáng nay anh định gặp chú, mà thôi chừ chú chạy ra ngoài đường ngã ba Kỳ Lý luôn nghe..." Lại tắt máy, kỳ lạ!

Hắn lại lo thêm! thôi rồi, hay là Má đã...Má bỏ đi thật sao? Hay đang bị chuyện gì ở ngã ba Kỳ Lý? Thôi đúng rồi, nguy rồi, hắn nghĩ. Sao lại thế này Má ơi...!? Hắn vội vã nổ máy chạy ra đầu đường, thấy một người giang tay đón hắn chỉ chỏ cười móm mém như Bùi Giáng ở Sài gòn trong những năm còn sống! Hắn chớp mắt nhiều lần, nhìn cho thiệt kỹ. Thì ra là mạ hắn! Hắn thở phào nhẹ nhỏm, dừng xe lại. Má vỗ tay vào lưng hắn:

" Bữa ni răng trễ ri con? Má ra đường chờ đánh lưng con đây. Tổ cha mi!"

Ui chao, Má ơi! con biết nói gì hơn. Lòng hắn tràn ngập niềm vui. Ơn trên còn thương hắn lắm! Hắn cười hiền rồi nói:

"Con đi làm nghe Má! "
Cái nắng sớm lung linh tràn trề nhựa sống đẹp đến lạ! Hắn suy nghĩ và lẩm bẩm:

"May quá. Hú hốn! Má ơi!"

 

Tam Kỳ, Mùa Vu Lan 2015
Nguyễn Lương Việt

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tư 20249:24 SA(Xem: 285)
Mối tình dành riêng cho nàng mà tôi giữ miết ở trong lòng từ bao nhiêu năm,
02 Tháng Tư 202411:15 SA(Xem: 352)
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 355)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 557)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 558)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 409)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 827)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 687)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 826)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
09 Tháng Giêng 202410:11 SA(Xem: 742)
Khi anh ngẩng mặt lên thì trời đã sáng rõ. Cả bầu trời như đang cất mình lên cao cao mãi và những tia nắng đầu tiên của một mặt trời da cam rực cháy chiếu thẳng vào mắt anh.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17078)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12291)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19021)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9197)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8362)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 996)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1187)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22483)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14027)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19192)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7911)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8826)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8509)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11076)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30728)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20823)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25522)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22918)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21744)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19804)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18065)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19262)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16928)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16120)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24520)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31965)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34939)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,