BÌNH ĐỊA MỘC – 3 Truyện cực ngắn

20 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 6914)
BÌNH ĐỊA MỘC – 3 Truyện cực ngắn

 

Về hưu. 

Vợ dậy hơi trễ so với mọi ngày song vẫn kịp pha cho chồng một ấm trà thật ngon. Hỏi:
- Sáng nay ông có đi làm thêm trên phường không?
- Không, điên à!
- Vậy chiều nay có đến tham gia hội thơ văn hưu trí của quận mời không?
- Không, khùng hả!
- Còn tối nay?
- Ở nhà … ru bà ngủ! 

Vợ lườm chồng một cái rõ dài, đôi mắt rõ đẹp. Nói:
- Thế bây giờ ông định đi đâu, làm gì?
- Làm thinh và đi ... tập thể dục!
Vợ cười. Nụ cười mãn kinh nghe khô ran.

 

Hai bác cháu. 

Bác là kĩ sư nông nghiệp trước khi về hưu giữ chức vụ phó chủ tịch tỉnh phụ trách kinh tế. Cháu tốt nghiệp đại học ngành công nghệ thông tin chưa xin được việc nên về quê làm vườn.

Bác đến thăm thấy cháu trồng một vườn cây ... lộn ngược ngọn cắm xuống đất, gốc chĩa lên trời rễ cong cớn. Bác góp ý, cháu cãi lại: 

 - Thưa bác theo qui luật sinh tồn thì giống gì, cây gì mọc ở trên đất cũng phải sống, phải ngoi lên bằng mọi giá. Ngọn cắm xuống đất thì chồi sẽ nứt ra từ nhánh, từ nách lá có khi lại mạnh hơn. Lá trồi lên từ ngọn thì cứ theo ruột mà phát triển ngược lại gốc bấy giờ là ngọn có sao đâu!

 - Cháu à, gốc cây cắm xuống đất là để hấp thụ nước, phân, đồng thời giữ độ ẩm cho rễ bám vào đấy mà sống. Còn ngọn hướng lên trời để quang hợp ánh sáng, nắng nóng giúp cây diệt vi khuẩn, hạn chế sâu bọ đục khoét, ăn mòn. Đấy là kinh nghiệm trồng trọt của dân ta hằng trăm năm nay rồi cháu biết chưa?

 - Dạ, cháu biết rồi. Kinh nghiệm càng lâu thì mức độ lạc hậu càng nhiều, lạc hậu càng nhiều thì hệ số tụt hậu càng cao.Tuổi trẻ chúng cháu cần thực tế chứ không cần kinh nghiệm.

 Chuyện trồng cây "không giống ai" của cháu dừng tại đây. Bác ở chơi thêm một bữa nữa hôm sau lại về. Vừa mới dắt xe ra khỏi nhà thì lốp bị thủng do đâm phải gai. Cháu thấy vậy nhanh nhẩu:

 - Xe hỏng rồi bác đi bộ về đi, non trăm cây số bõ bèn gì so với kinh nghiệm vượt Trường Sơn cả ngàn ki lô mét năm xưa. Cháu sửa xong sẽ mang lên tiện thể … thắp cho bác cây hương luôn!

 - Trời, cái thằng nầy láu nhỉ, mầy lại rủaa bác chết đường chứ gì. Chả cần đâu, gọi ngay ta-xi đi không khéo bác gái mầy lại bảo “già rồi còn ngu” thì khốn! 

 Xe chạy ra khỏi làng bỏ lại một vệt khói đen sì trên con hẻm bê tông cứng ngắc. Hình như máy của nó sắp hỏng, đang trong thời kì “uống nhớt thay xăng”. Đây mới chính là kinh nghiệm tích lũy được sau thời gian học sửa xe của cháu, còn việc trồng cây hay “trồng người” theo quan điểm của bác thì phải dựa trên cơ sở khoa học chứ ạ! 

 

Hội viên hội heo giống. 

A. Chào cậu, lâu ngày quá mới gặp. Khỏe không?

B. Dạ, em cảm ơn bác, em vẫn bình thường ạ!

A. Thế, lâu nay có đưa con giống đi nhảy, đi phối đâu không?

B. Thưa bác, chẳng dấu gì bác, con đực nhà em nó … liệt mẹ rồi à!

A. Hả, vậy thì làm đơn xin ra khỏi hội đi, ở đấy nhục lắm. Vì nó cũng giống như hội văn học thi sĩ phải biết làm thơ, nhà văn phải viết được truyện ngắn, tiểu thuyết. Hội khoa học, viện hàn lâm các loại … thì tiến sĩ phải có công trình nghiên cứu, đề tài ứng dụng chí ít cũng chế được cái máy cạo lông … bò chứ!

B. Em biết rồi, nhưng trong hội heo giống nhà em toàn thế không ạ, kể cả chủ tịch hội cũng đơ luôn!

A. Thì thế, các cậu phải nhanh chóng từ chức hoặc lặng lẽ rút về vườn đi nhường chỗ cho các thằng khác, chúng nó đang hùng hục nằm chờ ngoài kia kìa. Vả lại, chi phí hoạt động của các hội nầy đều là tiền thuế của dân đóng góp vào. Ở đấy mà đú đởn, coi chừng có ngày họ thịt cả lũ!

B. Dạ, nhưng bọn em chờ đại hội kì nầy, xem có đổi mới, có gì kiếm chác được không hẳn nghỉ.

A. Đừng có nằm mơ, người ta cơ cấu hết rồi, đâu đến lượt cậu. Thôi về làm đơn đi, đưa tớ xác nhận … yếu sinh lí cho rồi nghỉ.

B. Dạ, lần nữa em cảm ơn bác nhưng em … không biết chữ ạ!

A. Trời !

BÌNH ĐỊA MỘC,

(Quảng Nam, 8.2015)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 11672)
Anh đã có những buổi giới thiệu về thơ và họa ở một tầm hiểu biết sâu sắc. Nhìn dáng người anh là bóng dáng của người tài hoa,
01 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 12442)
Bỗng nghe tiếng í ới gọi nhau rồi tiếng bước chân nhão nhoẹt đi trong con đường ngập bùn. Ông Pù quờ quoạng tìm chiếc đèn pin rồi bấm đèn ra khỏi buồng, nhấc tấm liếp che cửa
28 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 10852)
Về, là về lại một nơi mình đã chia xa, một chốn cũ, nơi mình được ngồi yên lặng để bầu thân thuộc chuyền lại cho mình những dưỡng chất đã tiêu hao theo những dặm dài
23 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 11586)
Tôi mở hộp quà. Bắt gặp đôi mắt. Rực xanh trong bóng tối nhìn tôi lo lắng. Thăm dò bằng những dấu chấm hỏi. Xin đừng e ngại. Tôi mỉm cười làm quen. Đã bắt đầu yêu những hòn bi ve. Tia nhìn xanh dịu dần,
13 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 11513)
Tiếng bánh xe trên phi đạo và tiếng gió ù ù thổi ngược khiến hành khách xôn xao. Cô chiêu đãi viên hàng không lại nói, giọng kéo dài hệt như phát từ một cái máy, nhưng chẳng một ai
05 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 11813)
Không gọi điện báo trước. Em rón rén đẩy cánh cửa gỗ cũ được sơn lại đen bóng, rón rén vén tiếp bức rèm màu xanh nhạt loang lổ những vết bụi bám nước đã khô bước vào phòng ông. Ông đang say sưa
01 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 11889)
Tôi vẫn mê những cuộc hành trình. Có những hành trình thoáng qua trong tôi như cơn gió thoảng. Có những hành trình để lại trong tôi nhiều xúc động. Có những hành trình, dù xa xưa, vẫn đeo theo tôi như
30 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 11335)
Vào đêm mà tôi nghe nhắc đến Ninh Hòa, tôi đã nhớ đến ba tôi đang nằm bịnh, hôm nay khi tôi viết những dòng này thì ba tôi đã đi xa rồi, trong khoảng thời gian ấy tôi có nói chuyệ
29 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 10566)
Tôi tới phòng phòng tập thể dục có thể nói là hằng ngày. Mỗi ngày không tới là tôi cảm thấy bức rức, khó chịu. Đó là một thói quen từ mười năm nay. Tới để chạy bộ trên máy ba mươi phút,
27 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 11291)
Cô gái bằng mặt mà không bằng lòng với anh trai chị dâu. Ngày xưa Cha cô đã cưng chiều anh ta như thế, nuôi nấng anh ta nên người- không phân biệt đối xử- đích xác là anh t
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17070)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12277)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19002)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9185)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8361)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22481)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14021)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19191)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7906)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8504)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11073)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30724)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20821)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25519)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21740)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19799)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18061)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16927)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16119)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24515)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,