CHÂN TÍNH HẢI - Trâu cày đất lạnh

16 Tháng Mười Hai 201512:00 SA(Xem: 5104)
CHÂN TÍNH HẢI - Trâu cày đất lạnh

 

Quê hương ơi thơm lừng bông lúa
Nắng thanh thanh Đất nở hoa Lành
Mảnh vườn xưa em cười hoa bưởi
Nắng trong hoa đôi mắt long lanh
Chân tính hải 

Xa quê hương mới thấy quê hương là đẹp. Mà đẹp tuyệt vời. Khi còn ở trong lòng quê hương mình không thấy quê hương đẹp mấy. Tâm trạng chung của tất cả bà con sống xa quê chúng ta. Tình quê hương là thứ tình mẹ con, mang mát và thầm kín nhất. Khi ở với mẹ có khi mình không thấy có mẹ bên cạnh, khi xa mẹ mới thấy cô đơn da diết. Nhất là những ngày gần Tết mà không được gần mẹ. 

Những ai từng được sống trong vùng quê mới thấy được trọn vẹn cái đẹp của quê hương. Hương lúa, mùi thơm của rạ, mùi thum thủm của bùn, của phân trâu và bước chân bì bỏm của con trâu kéo cày kéo bừa. Ở xứ người thỉnh thoảng tôi cũng lái xe ra vùng quê hóng mát và thưởng thức không khí trong lành yên tỉnh. Cánh đồng bát ngát và xanh thẳng tắp mênh mông hơn ở quê hương. Những gợn sóng lúa cũng mượt mà trong nắng. Cũng những cánh chim bay trên trời xanh. Nhưng có cái gì thiếu thiếu. Thiều mùi bùn, thiếu mùi rơm rạ, và nhất là thiếu bóng dáng con trâu. Thiếu một thứ tình dân tộc để tình tự. Ôi da diết làm sao chiều chiều nghe tiếng gọi trâu về chuồng của những đứa bé chăn trâu khi có con nghé đi lạc.

Hò con nghé ngơ ngơ.
Ham ăn thì lú.
Ham bú thì mê.
Không biết đường về .
Để tao đi kiếm

Trong buổi chiều chạn vạn tối, đứng trước ngõ tre làng mà nghe tiếng hò văng vẵng, sao không thấm thía. Lúc nhỏ trong những ngày tháng nghỉ hè tôi được may mắn về quê tung tăn chơi đùa với trẻ chăn trâu cho nên tôi có dịp làm bạn với trâu. Tôi được dịp cỡi trên lưng trâu. Mới đầu thì sợ. Sợ té, sợ trâu hất mình rớt xuống đất, ủi mình vô bụi. Sau quen dần và thích thú. Ngày nào cũng tìm cách cỡi trâu ra đồng. Có khi ở chơi với trâu đến chiều tối mới về. Làm bạn với trâu mới thấy con trâu nó hiền. Tôi có thể nói không con vật nào hiền hơn. Không bao giờ thấy con trâu giận mình, quay lại húc vào mình. Bảo gì làm nấy không phản ứng không từ chối. Nhìn vào hai mắt con trâu như nhìn hai con mắt một nhà hiền triết. Cái nhìn xa xăm, tư lự như đang suy nghĩ điều gì. Con trâu là con vật thông minh nhất. Quan sát một con trâu đang cày ruộng thì mới thấy nó thông minh. Một đường cày không thẳng người nông dân chỉ cần cảnh cáo nó bằng một nhịp roi nhè nhẹ trên lưng là nó hiểu ngay. Người ta đặt cho mỗi con một cái tên. Gọi tên lên là nó biết trả lời làm theo. Trẻ chăn trâu dặn dò tôi rằng mình không cần làm gì hết khi ngồi trên lưng trâu. Mình có thể nằm ngủ trên lưng trâu mà không bị rớt. Con trâu nó biết mình đang nằm thì nó đi chậm lại, bị muỗi mòng cắn nó không rùng mình mà chỉ lấy cái đuôi phe phẩy. Cởi trâu qua sông là điều kỳ thú. Thân hình nặng nề tưởng như một tản đá. Vậy mà khi nó xuống sông nỗi như một chiếc phao. Bốn chân bơi dưới nước mình không thấy, chỉ thấy một mãng lưng và cái đầu trồi khỏi mặt nước đủ chổ cho mình ngồi hoặc nằm. Nằm trên lưng trâu mà ngắm trời xanh mây trắng, chim bay, tai nghe tiếng gió vi vu thì không có gì hạnh phúc hơn. Hèn gì ngày xưa Lý Bạch thường cỡi trâu làm thơ bất tuyệt. Y Doãn cũng cỡi trâu mà làm nên việc giúp vua dựng nước. Con trâu có cái tình đồng đội cao. Trong một đàn, con trâu “trưởng thượng” bao giờ cũng đi đầu, khi qua sông nó chờ cho cả đàn qua hết bên bờ mới đi tiếp. Khi nghe tiếng trẻ hò câu tìm nghé đi lạc thì cả đàn tự động đứng lại. Trời có tối mấy, mưa gió cách mấy khi đến cổng nhà thì nó tự động đi vào. Lạc đường nắm đuôi chó lạc ngỏ nắm đuôi trâu. 

Nói chuyện TRÂU trong năm SỮU thì không bao giờ hết. Văn chương dân gian nhiều vô kể. Nêu cao nét đẹp của trâu. Con trâu biểu tượng cho một tình tự dân tộc. Nhà thiền thì có Thập Ngưu Đồ, sách tấn người tu sao cho đến cái rốt ráo TRÂU, NGƯỜI đều dứt, thỏng tay vào chợ mà không nhuốm mùi chợ. Còn tôi đã có dịp sống với trâu, ôm cổ trâu, ngữi mùi trâu, ăn cơm trên lưng trâu, tôi có được cái thâm tình với trâu. Và khám phá con trâu như một ông thầy tu đạt đạo. Nhẫn nhục, cần cù, siêng năng, không cố chấp, giúp người, hiền lành và vô tranh. 

Năm xưa câu hò tìm nghé của bé chăn trâu cho tôi một nỗi buồn man mác, một cái nhìn thân thương với con trâu và người chăn trâu. Mấy chục năm qua đi bao nhiêu biến chuyển trong đời nhưng tôi không quên câu hò và hình ảnh của năm xưa. Năm nay câu hò trở về với tôi làm tôi cũng có nỗi buồn man mát: Thì ra chính mình là con nghé đi lạc đã bao nhiêu kiếp bởi vì tham lam cho nên lú lẩn, nhiều sân si cho nên mê mẫn, quên hết đường về, như gã cùng tử trong Pháp Hoa kinh. Con trâu trong tôi đang cày lên mãnh Đất để mong cho sự Lành có được trong tôi và chung quanh có được cơ hội nẫy mầm. Mong thay đất lành đơm hoa kết trái trong mỗi chúng ta để cho thế giới được an bình. 

Chân Tính Hải

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 6645)
Tiểu Ngục hỏi: Tại sao con cứ mãi nhớ một người như vậy? Con đã uống nước sông Đoạn Hà. Con đã cùng ta chịu thử thách qua bao nhiêu khoảnh khắc của nước trời
16 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 8151)
Ba mê cờ tướng bỏ cơm. Ba ngồi ở nhà bác Mười từ sáng sớm. Trưa con chạy qua mời cơm, bác Mười bảo: “Ba mày đang đem pháo dẹp xe mã người ta, không về được đâu!”
10 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 10629)
Tôi đứng giữa phố Sét tưởng như từ lâu lắm rồi. Con đường vắng tanh, dài hun hút như một giấc mơ không có đoạn kết
03 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 7261)
Đi đến đầu chợ Lò Vôi đã nghe tiếng nhốn nháo rồi tiếng chân người chạy rầm rập.
12 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 8614)
Hai tay Hoàng Anh níu lấy tay tôi và đôi mắt to tròn của nàng long lanh nhìn lại tôi, tôi tưởng chừng như chưa bao giờ thấy nàng đẹp và ngọt ngào đến như thế!
09 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 7635)
Bắt đầu từ tuổi đi học đến lúc trưởng thành. Mẹ tôi nhất nhất tuân theo lời giáo huấn của các ngưòi lớn như một sự tùng mệnh
05 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 7448)
Đã gần trưa mà Khệnh vẫn chưa mó mẩn được việc gì, hết đi ra lại đi vào, rồi lại uể oải ngồi phịch xuống cánh phản mố
02 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 8753)
Rời khỏi quán La Pagode, Hưng chạy xe gắn máy ngang qua đường Trương Định, bất ngờ một chiếc xe Honda vọt tới
26 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 7352)
Nằm gọn trong thung lũng sông Vàng, sau trận lụt từ trên cao nhìn xuống làng Hạ nham nhở, loang lổ như một bức tranh vẽ dở chưa khô mực.
24 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 6788)
Tôi sống ở Sài Gòn 20 năm và xa Sài Gòn đã 30 năm. Mỗi khi nhớ tới quê nhà, Sài Gòn vẫn như một đốm sáng không bao giờ tắt.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17042)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12261)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18991)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9173)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8344)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 610)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 983)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1172)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22466)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14003)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19180)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7899)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8816)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11064)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30718)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22912)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21734)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19791)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18057)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19255)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16924)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16116)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24508)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31957)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34936)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,