NGUYỄN VĂN PHONG - Người đàn bà nỗi nhớ.

15 Tháng Bảy 20165:58 SA(Xem: 5155)
NGUYỄN VĂN PHONG - Người đàn bà nỗi nhớ.

Chúng tôi gần nhau tới độ một cái với tay là chạm đến nụ hôn. Tình cờ như thế vừa có lợi lại vừa có tác

động của bàn tay thần tình ái. Nhưng tại điểm cái xoay mình để nhìn vào ánh mắt nữ thần, người đàn

ông lúng túng trở thành đứa trẻ. Chồng nàng bắt đầu nhìn tôi đầy sinh sự. Điều đó thật nực cười vì tôi

không cướp của hắn thứ gì. Nàng chỉ tình cờ cùng tôi ý tứ, chúng tôi bất chợt nghĩ về nhau. Tôi hiểu

rằng có một cái gì đó rất huyền bí trong chuỗi diễn biến tưởng như bất tận có một cái chớp mắt của

tháng năm, nên rất khó chối bỏ khoảnh khắc ngắn ngủi ấy đã hiện lên âm thầm.

Có phải câu chuyện giữa chúng tôi sẽ chẳng đi về đâu; tôi là kẻ đi làm thuê. Ban đêm, khi nàng đã ra

về, chỉ còn lại tôi và hắn; lúc này giữ hai người đàn ông đúng là chẳng có gì để nói. Trông hắn trống

rỗng, chỉ còn là cái xác ra sức lao động để duy trì mái ấm. Điều này hơi thiên lệch với vẻ đẹp đầy đặn

của nàng.

Chúng tôi lại gần nhau ngay trước mặt hắn một cách hợp pháp khi xếp gạch lên một đống; trong chốc

lát sân gạch đã vơi, từng khối gạch ngay ngắn.

Lại nói về nét đẹp sang trọng của nàng, chủ cơ sở sản xuất chính là em ruột nàng, điều đó có nghĩa là

người đàn ông trước mắt chúng tôi đang làm thuê cho em vợ. Một người em nữa của nàng nghe đâu tốt

nghiệp đại học và làm ở Hà Nội. Con gái đầu của nàng đã 18 tuổi, chuẩn bị thi Đại học. Đó là giây phút

gia đình họ hân hoan trước tin tức bay về mà hẳn là tin vui. Có một cái gì đó rất thịnh vượng làm người

đàn bà ấy trở thành tài sản chung của những đứa con, của người cha; nhưng là bức tranh mà tôi đứng ra

xa để ngắm nhìn.

Tôi mơ ước đến ngày được dắt nàng về nhà. Bố mẹ tôi, họ sẽ nghĩ gì khi tôi mang người phụ nữ đã ba

con về làm con dâu của họ (Nếu ngày ấy xảy ra thật thì đó hẳn phải là một ngày kinh khủng). Chưa có

ai chuẩn bị cho họ tình huống con trai mình mang người phụ nữ đã gần 40 về ra mắt bố mẹ chồng. Có

khi nào tôi tưởng tượng rằng mình sẽ phải lòng một người đàn bà đã 3 con? Ấy vậy mà giờ đây điều đó

đã là sự thật. Và cuộc sống là nơi mang lại bất ngờ, đặt chúng ta vào tình huống phải cư xử với người

với người mà mình yêu như là một kẻ rắp tâm phá hại mối quan hệ với đấng sinh thành; nếu phải chọn

một thì tôi sẽ chon ai?

Có lẽ tình huống buộc nàng phải dàn xếp để sự quý mến mà nàng dành cho tôi khẽ bay đến ông chủ

chứ không làm hại đến ai. Không bao giờ có chuyện gia đình tan vỡ, những đứa con xa mẹ. Tôi chỉ là

một thằng làm thuê, có chăng đã mang đến niềm vui chốc lát cho một người đàn bà.

Tôi được làm công việc nhẹ nhàng hơn, có cảm giác như được che chở bởi một thế lực liên quan đến

nàng. Nhưng điều đó cũng rất có thể chỉ mang một ý nghĩa tầm thường nhằm giữ chân người làm.

Đương nhiên là tôi muốn giả thiết đầu hơn vì nó êm dịu như chuyện cổ tích. Tôi chờ đợi một sự kiện

bất ngờ nào đó sẽ làm mình vỡ òa trong hạnh phúc, hoặc sáng tỏ những hoài nghi.

Đứa con trai của nàng chuyện trò với tôi rát tự nhiên. Có lẽ cậu ta còn quá nhỏ để hiểu rằng người đàn

ông rất kỵ với gióng nòi của kẻ đã ngủ với người tình của mình. Nhưng cuộc sống không bắt chúng ta

phải đoạn tuyệt với những gì chư hiểu. Và đứa con gái út của nàng cũng rất dễ thương. Ngoài nàng ra

thì vợ của ông chủ là người đàn bà quyền lực nhất. Cô ta khá trẻ, và có lẽ đang chờ đợi chuyện thú vị sẽ

xảy ra giữa tôi và người chị chồng.

Qúa khứ về người chồng của nàng là một chi tiết khá bất ngờ. Và tôi cũng luôn đặt ra câu hỏi là tại sao

một người đàn bà đẹp lại lấy gã. Chuyện liên quan đến đứa con gái đầu,khi nàng có mang cô bé, người

yêu của nàng là một chàng trai tương lai xán lạn và là bạn của em trai nàng, khi chuyện tình vỡ lỡ đã

không thừa nhận mối quan hệ với người đàn bà lớn tuổi. Người đàn ông “ đổ vỏ” đã đảm đương công

việc mà vốn đầu tư chính là khoản bồi thường tình ái. Tạo ra một bí mật động trời giữa nàng và ông

chủ- bạn của chàng sinh viên ăn vụng thuở nào- khiến nàng rất được tôn trọng dù cũng chỉ là một

người làm thuê ở đây.

Có đôi lúc tôi chợt thả mình vào khung cảnh đồng quê, nhạn ra thôn giã đẹp vô cùng. Màu của buổi

chiều nâu sậm như màu đất, lũy tre xanh mát gió trước ngưỡng hoàng hôn; triền sông thong thả từng

vạt ngô khoai không biết đến dòng chảy đang hững hờ êm ả. Vẫn nếp chiều mênh mang khói bếp, học

sinh khăn quàng đỏ, quang gánh về vội vã... tất cả đều không lạ chợt rất đỗi thân thương.

Ngồi viết ra những dòng này là lúc tôi đã nghỉ làm. Xa mãi vùng quê yên bình ây, với nỗi nhớ có lúc

chợt đầy lên từng đợt sóng. Tôi đã không tận dụng thời cơ để tiến xa hơn trong quan hệ với một người

đàn bà, dù tình tiết được gần nàng đều gần như là ngụy tạo. Tất cả mọi người đều muốn nàng được

hạnh phúc, trong khi tôi lại không tự tin trước quá khứ dằng dặc trải nghiện của người đàn bà. Nàng

hiện về trong những buổi chiều cô đơn nhàn tẻ, khiến tôi tự hỏi tại sao mình không ghé thăm nàng dù

chỉ để nhìn ngắm cuộc sống yên ả ấy. Sao không làm đầy lên những khao khát và say đắm? Tôi đã

không cùng nàng đi đến một nơi xa không những người quan biết và không những lời dị nghị.

Tôi thực sự tin rằng nỗi nhớ nàng sẽ còn trở lại trong những ngày khác nữa, với cô đơn rợn ngợp và ân

hận choẹt đầy vơi.

Nguyễn Văn Phong

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tư 20249:24 SA(Xem: 270)
Mối tình dành riêng cho nàng mà tôi giữ miết ở trong lòng từ bao nhiêu năm,
02 Tháng Tư 202411:15 SA(Xem: 338)
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 340)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 543)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 536)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 393)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 813)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 673)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 809)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
09 Tháng Giêng 202410:11 SA(Xem: 723)
Khi anh ngẩng mặt lên thì trời đã sáng rõ. Cả bầu trời như đang cất mình lên cao cao mãi và những tia nắng đầu tiên của một mặt trời da cam rực cháy chiếu thẳng vào mắt anh.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9178)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 610)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 984)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14006)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7901)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8818)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11068)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30719)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21735)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19792)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19258)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16116)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24508)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34936)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,