NGUYỄN HỮU PHÚ - Truyện ngắn

10 Tháng Giêng 201710:25 SA(Xem: 5905)
NGUYỄN HỮU PHÚ - Truyện ngắn




ANH TRAI , EM NỢ ANH MỘT LỜI NÓI

Tôi đang loay hoay ở ga Sài Gòn thì có tiếng gọi giật ngược từ đằng sau:- Ê, em trai! Em về đâu?

- Đi xin việc
. 

- Em có chỗ trọ chưa? Anh giúp cho.

Tôi giả bộ ranh ma như người từng trải. 

- Có anh ở gần đây đến đón.

Nhưng thật ra có ai đón đâu giữa Sài Gòn ồn ào, xa lạ này. Tôi xách giỏ lại hàng ghế đợi tàu ngồi, anh cũng theo bắt chuyện:

- Em vào Sài Gòn một mình à! Quê em ở đâu?

Tôi đang suy nghĩ mông lung những lời mà người ở quê thường nói trên Sài Gòn cướp bóc, lừa gạt nhiều lắm, ai nói gì cũng đừng tin.

- À, ở gần đây.

Tôi trả lời theo cảm tính. Nhưng thật ra anh nhận ra tôi là người ở đâu mới đến.

Anh kể cho tôi nghe, anh là người Sài Gòn, nhà nghèo, hằng ngày anh chạy xe ôm kiếm tiền mua thuốc cho mẹ già. Khi nghe anh nói, tôi muốn khóc nhưng cố kìm nén lại. Tôi nghĩ đây là một chiêu bài.

- Tôi không đi đâu, tôi rành lắm.

Dường như anh hiểu ý tôi, tôi thấy đôi mắt anh đượm buồn, anh lấy mũ xuống, giọt nước mắt lăn dài trên má.

Từ cửa phòng, anh bảo vệ bước gần lại:

- Hôm nay anh có kiếm được đồng nào không? 

Anh cúi mặt!

- Vậy tiền đâu anh mua thuốc cho bác?

Anh lật đật đứng dậy đi thật nhanh mất hút vào dòng người hối hả. Chuông đồng hồ vang lên đúng 6 giờ sáng làm tôi giật mình.

- Giờ anh phải về chăm mẹ rồi lại tất tả ra đi.

Lời chia sẻ của anh bảo vệ làm lòng tôi nhói buốt.

- Anh trai, em nợ anh một lời nói!



HỐI HẬN MUỘN MÀNG

Vào những ngay cuối năm, đường xá, chợ búa rất nhộn nhịp ai nấy cũng hớn hở đua nhau sắm đồ tết. Từ những con đường khắp thị trấn, làng quê đỏ rực cờ hoa, người người vui vẻ.

Tôi được Bố Mẹ mua cho một chiếc xe máy Vision 2016 màu đen mà tôi thích. Tôi là con một và là cháu đích tôn trong gia đình.
Không biết phong tục " hở ai đó có gì mới là phải rửa chứ không sẽ bị cũ, bị sét, bị hư " có từ bao giờ. Tôi rủ đám bạn của tôi đi nhậu ăn mừng một trận, ai nấy đều ngà ngà say. Thằng bạn tôi nổi hứng:

- Giờ tụi mình đi tăng hai karaoke hi.

- Ok. Tôi nhiệt tình, nhanh miệng.

Cả bọn đồng ý một cái rụp. Vậy là chúng tôi tiếp tục đi tăng hai. Hát đến khàn cả giọng, bụng ai nấy căng tròn không thể nào nạp thêm được nữa, chúng tôi ra về. Tôi chạy thật nhanh vì đường vắng người. Khi chạy đến khúc cua chợ, thì"rầm" vỏ lon, chai,... văng tung tóe.

- Ôi! Trời ơi! Tiếng kêu thất thanh.

- Bà đi đứng kiểu gì vậy? Mắt mũi để đâu thế, để trang trí hả? Tôi bực mình, mắng nhiếc một mạch không thương tiếc. Đám bạn của tôi bước xuống xe lại đỡ người đàn bà vừa bị tôi hất tung ra đường ngồi dậy.

Tôi vừa bước đến vừa nói:

- Bà làm trầy xe của tôi hết rồi. Trời ơi xe tôi mới mua.

- Bà xin lỗi cháu, do bà đi lượm nhôm nhựa khuya quá, mắt mũi bị mờ. Xin lỗi cháu. Giọng bà yếu ớt.

- Xin lỗi con mẹ gì, hư xe tôi rồi. Tôi to tiếng.

Vừa lúc đó có một người đàn ông chạy xe lại:

- Dì, dì có sao không, ai... ai đã... đi đứng kiểu gì vậy?

Tôi đứng ngay đó:

- Do bả chứ không phải do tôi, mắt mũi không thấy thì ở nhà đi.

Anh đó dường như nhận ra tôi:

- Mày là thằng Hùng con anh hai Tài đúng không? Mày biết dì này là gì với mày không? Mày gọi bằng ngoại đó. 

Tôi đứng lặng người, ú ớ lí nhí như trời trồng. Không biết giấu mặt vào đâu.

Nguyễn Hữu Phú

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tư 20249:24 SA(Xem: 270)
Mối tình dành riêng cho nàng mà tôi giữ miết ở trong lòng từ bao nhiêu năm,
02 Tháng Tư 202411:15 SA(Xem: 339)
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 342)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 545)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 542)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 395)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 815)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 675)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 814)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
09 Tháng Giêng 202410:11 SA(Xem: 728)
Khi anh ngẩng mặt lên thì trời đã sáng rõ. Cả bầu trời như đang cất mình lên cao cao mãi và những tia nắng đầu tiên của một mặt trời da cam rực cháy chiếu thẳng vào mắt anh.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17067)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12275)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18998)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9181)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8360)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 622)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22479)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14017)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19188)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7904)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8504)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11072)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30723)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20821)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25518)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21738)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19795)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18060)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16926)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16118)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24514)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,