-
Osin
Chị ở quê lên phố giúp việc. Lạ nhà không ngủ được, hết đi tiểu lại uống nước, xem đồng hồ.
Gà gáy, tiểu xong vừa kéo quần lên, bỗng một con chuột chạy qua, chị giật mình thả tay.
Bên kia khe cửa đôi mắt ông chủ lòi ra, vàng hườm.
-
Nốt ruồi xanh
Tầm 2 giờ sáng bầu trời đen nghịt bỗng xuất hiện một vì sao. Người ta gọi là sao khuya.
Hằng đêm em chat với anh. Facebook gọi là bạn bè.
Bỗng hôm nay bầu trời tối om như mực, gió thổi lung tung. Màn hình vi tính còn mỗi nốt chờ nhỏ xíu.
Google gọi là nốt ruồi xanh trên má đêm. Thường xuất hiện sau 0 giờ 30 phút.
-
Tháng 10
Nhưng, trên tường tờ lịch ngày 30.9 vẫn còn nguyên. Anh chưa gỡ nó đi vì ngày này kỷ niệm mối tình đầu tan vỡ. Ngày này, có mỗi câu nói. Nếu lấy nhau, anh hứa sẽ đi làm kiếm ít tiền mua cho em cái bàn máy may, ở nhà may đồ. Làm nông cực lắm, nắng cháy da, mà da em lại trắng, lại đẹp nữa. Có vậy thôi mà anh đã bứt trụi cả cây chè tàu vẫn ấm ứ!
Còn chị, ngày này đánh dấu bước ngoặc quan trọng trong đời phụ nữ. Được làm vợ, làm mẹ, làm dâu. Nhứt là cái đêm tân hôn cứ rướn người lên đầu giường, càng rướn lại càng tụt xuống. Thế mới lạ thế, không nhớ là không được!
Riêng bà giúp việc, mấy hôm nay lấm la lấm lét, nửa muốn xé tờ lịch kia đi, nửa muốn để lại. Vì cậu chủ hứa tháng 10 sẽ cho bà nghỉ phép về quê thăm ông. Vì ông có tật ngủ hay nằm sấp, nếu không có ai nhắc chừng, ai đỡ dậy sáng ra tê hết cả người!
Biết rằng thời gian có thể dừng lại một hai ngày, nhưng làm đầy tớ thì không thể cãi lời ông chủ. Ông chủ bảo đi là đi, bảo đứng là đứng. Khổ vậy!
-
Gánh nước thuê
Sáng nay em đi về phía hững hờ. Cầm chút nắng mỏng dính trên tay cứ ngỡ tung tăng. Nhưng không hiểu sao, bước chân càng lúc càng rã rời.
Bỗng, sau lưng bác xe ôm chạy theo lí nhí. Cô gì ơi, về đâu tôi chở hộ. Xin thề không lấy một đồng. Vờ như không nghe, em bước tiếp. Song ông ta vẫn kiên trì.
Tôi là công dân tốt, có giấy chứng nhận của ủy ban thành phố hẳn hoi. Hãy tin tôi, mời cô lên xe, trời nắng nóng thế kia, đi bộ bỏng hết gót hồng. Em giật mình quay lại. Thì ra là anh Tư, hành nghề xe ôm đầu hẻm.
Nhưng em lại thích anh Bảy gánh nước thuê cơ. Anh ấy mới được nhà nước cấp bằng khen đó. Trời!
5. Định kiến
- Thằng trộm gà, mày nghe tau gọi không?
- Dạ có, nhưng trộm cắp là hành vi. Còn con người là nhân cách. Em đích thị Trần văn Đến, con ông Trần văn Đi bắn ná rất giỏi đây!
- Đến với chả đi, vẽ chuyện!
- Thưa bác Trưởng thôn, từ nay về sau yêu cầu bác gọi đúng tên người, tên đất, tên nhân vật, tên chế độ. Kể cả chế độ thù địch nhé!
- Đừng cố ngụy biện nữa kẻ xấu xa!
- Ngụy biện hay ngụy quân, ngụy quyền thì cũng phải được đối xử công bằng, văn minh bác ạ!
- Làng này, thôn này, cả thế giới này dầu tiến hóa đến đâu thì mày vẫn là thằng trộm gà. Nhớ chữa!
- Dạ, em nhớ rồi nhưng đó là ngày xưa, là quá khứ đau buồn, nhắc lại làm gì tủi thân!
- Thế, bây giờ?
- Em chuyển sang... trộm chó rồi!
- Hả?
Sài Gòn, 10.2017
Bình Địa Mộc