dutule.com: Trong những từ ngữ đường phố của Saigòn gần đây, có hai chữ “lên đời”; người ta để chỉ sự giàu có bất ngờ của một người nào đó.
Hiểu theo nghĩa này thì tuần qua, họa sĩ Nguyễn Đình Thuần, hiện cư ngụ tại quận hạt Orange County, bỗng…“lên đời” một cách…bất ngờ, ngoài… “kế hoạch”.
Số là chỉ trong vòng một cái cuối tuần, ông vừa bán được tranh, vừa nhận được tiền bản quyền từ một tạp chí chọn in một bức sơn dầu của ông, nơi bìa trước.
Choáng váng trước “sự cố…kỹ thuật” này, bằng hữu Nguyễn Đình Thuần của chúng tôi cao hứng thực hiện “dự án” vốn đã bị “treo” từ hơn một tuần của nhóm thân hữu dutule.com. Đó là dự án” mừng trang nhà này vượt ngưỡng 100,000 cú hít - - Bằng cách điện thọai theo kiểu “random” tức trúng ai, nấy…hưởng một buổi ăn sáng có đầy đủ dao, nĩa, khăn ăn…. Có “khai khẩu” với soup & salad ở nhà hàng Tài Bửu,
Những nhân vật được họ Nguyễn bốc trúng là các nhà thơ, nhà văn, nhà báo Lê Vương Ngọc, Lữ Quỳnh, Vương Trùng Dương, Nguyễn Lương Vỵ, Du Tử Lê, nhạc sĩ Lại Tôn Dũng và, Nguyễn Đình Thuần (đương nhiên vì ông là chủ xị.)
Những người bị… “quên” là Nguyễn Thị Khánh Minh, Bửu Đỗ, Bành Nho, Việt Chương, Phạm Hợp, Phạm Luyến…
Chẳng biết bữa ăn sáng có tính cách “trả thù” những ngày “…tay cầm” gây tốn kém cho người họa sĩ của chúng tôi bao nhiêu mà, trước khi chia tay, họ Nguyễn nói:
“Bây giờ Nguyễn Đình Thuần lại xuống…đời rồi!”
Thế mới biết lên / xuống trong cõi đời này chỉ trong một chớp mắt… Tất cả hư…vô hết. Nhà thơ Lê Vương Ngọc sau khi chơi một cối thuốc pipe, bèn cảm khái ngâm “mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu!”
Họ Lê có thể đúng về phương diện…tinh thần. Còn thực tế kiểu dùi đục chấm mắm cáy thì thì túi rỗng vẫn khác với túi đầy chứ. Cũng hệt như có ai đó, từng “cảnh giác” mọi người rằng “đi với về khác nhau xa lắm” bà con ơi!
Đúng là chữ với nghĩa của một số ông / bà làm văn làm báo ở hải ngọai này… “hoành tráng” tới siêu…khủng!