dutule.com (ngày 12 tháng 9-2013): Chưa hết năm 2013 mà, nhà thơ Mai Phước Lộc hiện cư ngụ tại một tiểu bang thuộc “miệt dưới / down under” Úc Châu (theo cách gọi của người Úc), đã hoàn tất 3 thi phẩm mới. Đó là các tập thơ: “Mẹ”, “Chân Không và, “Phù Du”.
Trung thành với chọn lựa thơ có vần, cùng những con chữ đơn giản hầu giúp cho thơ của mình dễ dàng đến với độc giả thuộc số đông (?), đến nay, Mai Phước Lộc (cũng là một nhiếp ảnh gia), đã xuất bản trên 16 thi phẩm trong vòng 10 năm.
Như nhan đề chỉ rõ, hầu hết những bài thơ trong thi phẩm “Mẹ” đều viết về Mẹ. Người mẹ riêng của tác giả, cũng như người mẹ-Việt-Nam chung của truyền thống hy vinh cho con cái gia đình, dù trải qua bao nhiêu phong ba, bão táp.
Trong thi phẩm vừa kể, có một bài thơ tựa như ra khỏi chủ đề (mà vẫn nằm trong chủ đề), bài “Đêm Nao”:
“Ngoài sân trăng sáng
Ngồi…
Chằm lá cho đời
“Tát gàu nước sâu
Đứng…
Khom lưng giục giã
“Quết trái mù u
Lạ.
Dầu bật sáng thân thương
“Ngồi vá áo…xưa
Bên
Khung cửa tre gầy
“Bóng người trên vách
Đổ
Quay quắt đến…bâng khuâng”.
Qua thi phẩm “Phù Du” Mai Phước Lộc gửi tới người đọc một không gian khá. Một cõi trầm tư khác. Thí dụ:
“Đêm hôm qua / Ta / Là người khách lạ
Ngắm trăng vàng / Ô / Nhân thế thiết tha
Đếm bước chân / À / Chiếc bóng…vô hồn
Soi dĩ vãng / Chà / Một thằng khờ dại”
(Trích “Vẫn”. “Phù Du” trang 51).
Đúng như tên “Chân Không” được Mai Phước Lộc chọn làm nhan đề chung cho thi phẩm thứ ba của năm 2013 này, họ Mai cho thấy mức độ thấm nhuần triết lý Phật Giáo qua tất cả những bài thơ ông chọn in trong thi phẩm.
Sau đây là 2 trích đoạn trong bài thơ “Vì”, 8 chữ, 4 khổ:
“Hỏi sông núi tự trong tàng thức ấy!
Hỏi trời mây chỉ một tiếng cười khan
Hỏi suối kia cứ tuôn chảy một đời
Hỏi cuội đá ta từ đâu đến vậy?
Cứ vay trả trong xác thân đày đọa
Nghiệp chất chồng ta cứ mãi mê man
Còn chăng ta trong Sinh-Diệt đời tàn
Có còn lại ta ngục tù hệ lụy”.
Cần liên lạc với tác giả, xin gọi: +61 401 264 222. Hoặc Email:mpl@locmai.com Hoặc mời viếng thăm www.locmai.com