Nguồn tin riêng của chúng tôi cho hay, Thứ Ba, ngày 16 tháng 2 năm 2010, hai nhà văn có chung một trú quán là xứ Lá Phong / Canada đã quyết định sẽ “nắm tay” nhau thực hiện một chương trình mang đầy tính “văn nghệ hiện thực” là sẽ tới “hang ổ” quận Cam để … “khám điền thổ” khu vực tập trung nhiều nhiễu nhương nhất hành tinh (ngoài Việt Nam) này.
Nhà văn Nam Dao, tác giả 3 bộ tiểu thuyết gây sôi nổi từ nhiều năm qua, có tên là “Gió lửa,” “Đất trời” và “Bể Dâu,” cho biết ông và bạn ông, Song Thao đã định sẽ làm một cuộc “xông đất” nam Ca Li vào đêm 30 rạng mồng Một Tết Canh Dần; nhưng vì tình hình bão tuyết đang tận tình “khủng bố” khắp miền đông bắc Mỹ Châu - - Mà 2 ông lại không muốn ôm…vali nằm chèo queo chờ tuyết tan ở phi trường; nên đã mua vé, ba ngày trễ hơn, cho chắc ăn.
Riêng “Phiếm chủ” Song Thao, tác giả của 7 cuốn “Phiếm / Song Thao” (hiện chiếm giải vô địch sản xuất…phiếm khắp năm châu) gợi ý rằng, bên cạnh chuyến đi… “khám điền thổ,” ông cũng muốn gặp gỡ một số “cao thủ” vùng Trung Nguyên. Làm cuộc “hoa sơn luận kiếm…bỏ túi” thì ông sẽ ghi lại trong tác phẩm “Phiếm Song Thao” 8 rằng, đó là một chuyến đi…thập phần mỹ mãn.
Tuy hai bằng hữu “thân thương” của chúng tôi thực sự đang “vân du” phương trời nào không ai được biết; nhưng trong cương vị chủ nhà, một cuộc họp “khẩn cấp” gọi là “cù bị” hay họp “tiền hội nghị” đã diễn ra vào lúc 9 giờ sáng Thứ Hai, ngày 8 tháng 2 vừa qua, tại Mái tây hiên Tài Bửu.
Cuộc họp sôi nổi đưa tới kết quả có hai “phương án” được toàn thể… “nhất trí cao.”
Phương án thứ nhất, do nhà văn Lữ Quỳnh đại diện.
Ông này dù đang bận rộn với việc sửa sang, trang trí cho “Những cơn mưa mùa đông,” nhưng vẫn hăng hái, đưa ra những đề nghị cụ thể như sau:
“Theo tôi, chúng ta nên chọn nhà hàng Tài Bửu hoặc, café Lan Hương làm địa điểm tập trung…quần hùng. Các “cao thủ” trước khi bước vào cuộc “Hoa sơn luận kiếm” nên bỏ tất cả các đao, thương, kiếm, kích… nói chung là vũ khí sát thương ngoài… xe.”
Ông kết luận:
“Đây là khuynh hướng an ninh, phòng ngừa khủng bố chung, đang diễn ra rất chi là nghiêm chỉnh tại nước Mỹ. Trong chừng mực nào đó, chúng ta cũng nên tôn trong, để chủ quán, khách bên đường thêm phần…an tâm vì không sợ bị văng…miểng…”
Phương án thứ hai, do ông Nguyễn Đăng Sửu, chủ xướng.
Ông này lại đưa ra hai “phản biện” dưới đây.
Thứ nhất, theo ông:
“…Vì bạn Lữ Quỳnh tự nhận mình không còn…trẻ nữa (dù chưa hề…già,) nên Lữ Quỳnh cẩn thận, lo xa vậy thôi… Chứ theo tôi, chúng ta không nên buộc chúng anh hùng phải buông đao, bỏ kiếm ngoài…xe. Tôi sợ ‘hào khí’ của bằng hữu chúng ta sẽ ‘suy thoái’ như tình trạng suy thoái kinh tế hiện nay của toàn cầu vậy…”
Nguyễn Tiên Sinh kết luận gọn lỏn::
“Tâm lý mà!”
“Phản biện” thứ hai của Nguyễn tiên sinh là:
“Thay vì chọn café Lan Hương hoặc nhà hàng Tài Bửu, tôi đề nghị chúng ta nên chọn Mì La Cay của Đà chủ Bành Nho, ở ngã tư đường Magnolia -
Họ Nguyễn xuống giọng thì thầm, như sợ bị…FBI nghe lén, rằng:
“Lỡ có thiếu tiền, tôi còn có thể…ghi sổ được.”
Phương án hai của Nguyễn Tiên Sinh được sự ủng hộ trăm phần trăm của nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ, tác giả “Huyết âm.”
Trong hầu các các thi phẩm của ông thi sĩ này, tính đến hôm nay, nhìn (đọc) đâu cũng thấy…“huyết”. (Mặc dù như chúng tôi được biết, dường như ông chưa xin ai tí…huyết bao giờ…) Nên ông không “ke” cảnh máu đổ thịt rơi. Ông “Huyết âm” cao giọng:
“Tôi ủng hộ quan điểm của Nguyễn Tiên Sinh. Anh em ai có súng ngắn, súng dài gì xin cứ tự nhiên đem vào vào cuộc hội. Chỉ xin đừng chơi loại…vũ khí sát thương hàng loạt, hoặc quấn bom quanh…bụng (dù không cho nổ.) Nhưng nó cũng sẽ làm mọi người mất…vui.”
Cho tới khi bản tin này được viết ra thì, ban tổ chức dù đã “nhất trí cao” nhưng vẫn chưa đến một chọn lựa dứt khoát nào.
Hy vọng một hai ngay tới đây, ban tổ chức sẽ… “nhất trí…thấp” để hai “đại nhân” Nam Dao và Song Thao có thể thấp, cao an lòng mà thực hiện chuyến về
(Feb. 9-2010.)