dutule.com (ngày 21 tháng 8 – 2012): Nguồn tin từ nhà thơ Nguyễn Khắc Nhượng cho hay, sau khi hoàn tất mẫu bìa “Mưa chiêm bao” với một họa phẩm đầy ý nghĩa của họa sĩ Lê Thánh Thư, họ Nguyễn đã bắt cho lên khuôn thi phẩm được nhiều văn hữu nhắc nhở và, chờ đợi.
Trong một thư riêng, viết cho bạn, nhà thơ Nguyễn Khắc Nhượng tâm sự, mặc dù ông làm thơ từ những ngày còn rất trẻ, tính đến hôm nay cũng đã trên dưới nửa thế kỷ… Tuy nhiên, ông không hề nghĩ tới chuyện gom thơ của mình để in thành một tuyển tập, dù ông được rất nhiều bằng hữu thúc dục, khuyến khích…
Ông nói, thời gian gần đây, phải đối diện với cái chết, khi căn bệnh ung thư ruột của ông được các bác sĩ phát hiện; trong cơn “thập tử nhất sinh,” trong phòng mổ, trên giường bệnh…nhớ lại những thúc dục, khuyến khích của bằng hữu, ông nghĩ, nếu qua khỏi được cơn bệnh ngặt nghèo, ông sẽ cho in thi phẩm đầu tay, (sẽ là duy nhất) của ông, như một quà tặng tinh thần hay, một lời cảm ơn trời đất, cảm ơn những ruột thịt, thân yêu một đời ông và, nhất là để đền đáp ơn “tri ngộ” của số bằng hữu hằng quý mến ông.
“Mưa chiêm bao” ra đời từ những nghĩa nặng, tình sâu này.
Và, như lời tựa của nhà thơ Du Tử Lê viết cho thi phẩm “Mưa chiêm bao “ của họ Nguyễn thì:
“…Bước chân vào cánh rừng thi ca, có đôi người làm thơ chọn đường mòn hay lối sẵn. Đó là chọn lựa chẳng những không làm thành “thẻ nhận dạng thi sĩ” mà, nó còn tố cáo giới hạn tài năng và, tri thức. Nguyễn Khắc Nhượng ngược lại. Trong ‘Mưa chiêm bao,’ người đọc sẽ bắt gặp thêm nhiều, rất nhiều những ẩn dụ. Những ‘hình ảnh chìa khóa’ mở vào cõi giới thi của riêng Nguyễn Khắc Nhượng…
(……)
“Tôi cũng rất thích cái tinh thần thi-sĩ-phương-đông của Nguyễn Khắc Nhượng. Tôi muốn gọi đó là tinh thần bất khả phân. Sự nhập một giữa ba thành tố thiên, địa, nhân. (Theo cách nhìn khác thì, những câu thơ sau đây của Nguyễn Khắc Nhượng, cũng là phong thái của một tâm thiền tự tại, an nhiên giầu tố chất thi sĩ):
“Hoa rụng quanh bàn chân
“lòng trong như sương sớm.
“Uống một giọt sương tan
“lung lay hồn cổ thụ.”
(Trích “Mờ sáng lên đồi.”)
“Nguyễn Khắc Nhượng có được tinh thần vừa kể, phải chăng vì cái tâm căn bản của ông là:
“Xin dâng em cả tình ta đạm bạc
“tâm vô cùng và lượng rất bao dong…”
(Trích “Ngọc lan bên trời huyễn tưởng.”)
“Tôi nghĩ, câu trả lời tùy cảm quan mỗi người. Nhưng minh bạch, tôi nghĩ khó ai trong chúng ta có thể phủ nhận, Nguyễn Khắc Nhượng đã chọn lựa:
“Thôi, ta ở lại quê nhà
“giữ thơm hương lụa cho tà áo bay…”
(Trích “Giữ thơm hương lụa.”)
“Bởi vì, với “mười năm lưu lạc,” đâu chẳng là quê nhà?!?...”
.
Tương lai, nếu được sự cho phép của họ Nguyễn, chúng tôi sẽ gửi tới quý độc giả, thân hữu, địa chỉ E-Mail của tác giả “Mưa chiêm bao.”