dutule.com
(ngay 11 tháng 3-2016): Một tuyển tập thi ca 10 tác giả,
tựa đề “Tâm
Trong”
đã được nhà xuất bản Trung Đạo gửi tới những
người yêu thơ.
Trong
“Lời
nói đầu”,
nhà thơ Bạch Xuân Phẻ thay mặt các tác giả trong sách,
viết:
“… Cuốn
sách này là một nỗ lực chung để làm văn hóa và ngôn
ngữ Việt Nam ngày càng phong phú hơn và được phát hành
qua hệ thống Amazon, và nếu có lợi nhuận (sau khi ấn
loát), số tiền lời sẽ được nhà xuất bản làm việc
văn hóa xã hội. Tuyển tập này sắp đặt theo thứ tự
của họ tên người viết, bao gồm: Bạch Xuân Phẻ, Hàn
Long Ẩn, Huyền, Nguyên Lương, Nguyễn Hoàng Lãng-Du, Nguyễn
Thanh Huy, Nguyễn Phúc Sông Hương, Phan Thanh Cương, Trần
Kiêm Đoàn và Tuệ Lạc. Rất mong sự hoan hỉ và biết ơn
của tất cả quý vị, người đọc và người viết…”
Sau
đây là phần trích dẫn thơ của 10 tác giả làm thành
“Tâm
Trong”
- - Mỗi người một phong cách, một thể hiện thi ca
riêng, của mình.
(Thơ
của các tác giả được trích theo thứ tự tuyển tập):
Bạch
Xuân Phẻ,
Tới
đây-đứng-đó-ra về.
“Gió
heo may
mùa
thu vàng chín
tới
đây rồi
uống
cạn bãi cỏ xanh
Em
đứng đó uyên nguyên
tay
vẫy gọi
hạt
sương nào
và
đá cuội
thuyết
Lăng
nghiêm”
Hàn
Long Ẩn,
Vũ
trụ trong lòng bàn tay.
“Ta
mắc võng nằm bên hiên vắng
Níu
trăng về ngự giữa bàn tay
Đem
trái đất vo thành hạt bụi
Đặt
trên đầu ngón trỏ, ngắm…cũng hay!
“À
rảnh nữa, ta sẽ gom bốn biển
Nhúm
lại còn giọt nước long lanh
Ta
hái hết những vì sao ẩn hiện
Kết
chúng thành nốt nhạc vô thanh.
“Rồi
ta rủ mặt trời cùng ghé xuống
Để
đêm ngày hiện diện chung nhau
Ta
thư thả hớp chung trà ngủ muộn
Bỗng
giật mình qua mấy thế kỷ sau”.
Huyền,
Có
một buổi chiều.
“Dang
tay ngửa mặt lên trời
Cánh
diều no gió, mây vời vợi cao
Gió
chiều lay lắt hàng lau
Một
đàn cò trắng xôn xao gọi bầy
“Ta
mơ một kiếp làm mây
Nhẹ
nhàng như khói hương bay chín tầng
Bồng
bềnh tự tại gót chân
Ung
dung qua chốn hồng trần thế gian
“ngửa
tay hứng giọt nắng vàng
Từ
nơi khóm lá rộn ràng lời kinh
Chắp
tay, trời đất lặng thinh
Bao
lời cầu nguyện thình lình vụt bay…”
Nguyên
Lương,
Ngày
qua, người xa.
“Đêm
buồn không mưa
Ngày
buồn không nắng
Đời
im, im lặng
Người
buồn. buồn tênh
“Đêm
tìm đóm sáng
Ngày
chờ dáng ai
Đời
sầu, ủ mặt
Ngày
ơi! người ơi
“Ngày
cho ai tỉnh thức
Ngày
cho người niềm tin
Ngày
mưa chờ ngày nắng
Người
quen tìm người quên
“Qua
ngày chưa xa
Người
rời chưa khuất
Còn
đôi mắt tìm
Đợi
ngày đợi đêm
“Lay
động gió sớm
Quên
lời hót chim
Người
về như mộng
Ngày
qua, người xa.”
Nguyễn
Hoàng Lãng-Du,
Chợ
đời.
“Ta
về quét chợ làm vui
Nghêu-ngao
ca hát ngủ vùi bên sông
Tình
người gửi chốn mênh-mông,
Có-không,
không-có vốn trong cõi đời.”
Khuôn-
phép cuộc đời.
“Gặp
ông Khổng-Tử bên đường,
Cầm
giây ông kéo: người khùng kẻ điên.
Gặp
ông Lão-Tử hái sen,
Nghêu-ngao
ông hát: kẻ điên người khùng.”
Nguyễn
Phúc Sông Hương,
Những
người tự xử.
“Lao
vào ngọn lửa đốt rừng
Cháy
cùng cây cỏ,
Đứng
dưới thân cây đổ
Đánh
vỡ đầu mình,
Giật
súng vệ binh
Để
được bắn bỏ…
“Vợ
thăm chồng nhiều năm
Vợ
héo hon tàn tạ
Con
nhịn nuôi cha nhiều năm
Con
da bọc xương…
“Người
tù có nhiều cách tự xử
Vợ
ngoài đời mới đủ sức nuôi con!”
Nguyễn
Thanh Huy,
Nghìn
năm lẩn quẩn.
“Kể
từ vào chốn tử sinh
Tấm
thân tứ đại vô minh phủ đầy,
Nẻo
về hun hút chân mây,
Nghìn
năm lẩn quẩn cõi nầy trầm luân
Ta
bà vạn ngả mênh mông,
Xa
xa bến giác buồn trông ngậm ngùi.”
Hư
ảo.
Thuyền
trôi một chiếc cuối sông
Người
đi áo mỏng chiều đông lạnh lùng.
Mây
sầu giăng mắc không trung
Mờ
xa hư ảo một vùng nước trôi.”
Người
về.
“Từ
đi giữa chốn phàm trần,
Chiều
nghiêng bóng đổ theo chân người về.
Khom
lưng nhặt hạt bồ đề,
Hỏi
tâm mới thấy tỉnh mê kiếp người.”
Phan
Thanh Cương,
Lời
ru xanh.
“Ngoài
kia ngọn cỏ lay
Giữa
trời cao đất rộng
Viết
câu thơ về mẹ
Ngọn
cỏ về trên tay
Mẹ
để màu cho cây
Mẹ
để lời cho gió
Mẹ
ơi! cây và gió
Lời
ru xanh nơi này
Để
con làm nắng ấm
Mẹ
qua hết đêm đen
Để
con làm hoa nở
Mẹ
qua hết đông dài
Có
con chim ngây thơ
Tưởng
đo được trời rộng
Có
áng mây vu vơ
Vẽ
lên hình hài mẹ
Thơ
bằng lời ru xanh
Tình
mẹ mênh mông quá
Suốt
ngàn năm qua đi
Mà
sao thơ không thành.”
Trần
Kiêm Đoàn,
Mùa
xuân Huyền Trân ơi.
“Nhánh
đào chưa nở vội
Đợi
đến mùa xuân sang
Má
hồng đào chưa thắm
Đợi
tin người trăm năm.
Có
phải Huyền Trân về Chiêm quốc
Áo
khăn lụa ngọc trả cho người
Tình
ơi một thuở đường phiêu bạt
Tiếng
lạnh rừng Chàm: Tiếng Khắc Chung.
Có
con voi trắng dừng chân lại
Kiệu
rước mù tăm ai thương ai
Mảnh
đất Ô Châu là sông núi
Không
run cùng nhịp trái tim người
Châu
Ô, Châu Rí, châu nào nữa
Mà
mảnh tình tan Huyền Trân ơi!
Mùa
Xuân sông núi lòng se lạnh
Từng
mảnh vàng tăm vỡ cuối trời
Sao
ta không đổi mùa sông núi
Mà
đổi mùa Xuân Huyền Trân ơi!”
Tuệ
Lạc,
Bảy
chục.
“Mới
đó mà hơn bảy chục rồi.
Bao
nhiêu suy thịnh, kiếp con người.
Đã
từng ôm ấp nhiều mơ ước…
“Mưu
sự tại trời”, lại nổi trôi!
“Quá
khứ, tương lai…còn thao thức.
Mái
đầu, tóc bạc hiện đầy vơi.
“Buồn
tình ta ngắm trong gương cũ.
Hy
vọng buông trôi, giữ nụ cười!”
.
Cần
liên lạc với nhà XB, xin gọi số: (916) 607-4066.