TRƯỜNG ĐINH - Những Dặm Trường Thi: Chân Dung Du Tử Lê

17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 12285)
TRƯỜNG ĐINH - Những Dặm Trường Thi: Chân Dung Du Tử Lê



LNĐ:
Đầu thập niên 2000, nhà thơ Trường Đinh cư ngụ tại Anh Quốc, cùng một vài bằng hữu chủ trương tạp chí mạng Hồn Quê. Ở Hồn Quê số tháng 8 năm 2001, họ Đinh thực hiện một cuộc phỏng vấn nhà thơ Du Tử Lê, ở California.

Cũng thời gian đó, một bài thơ của Trường Đinh được nhạc sĩ Ngô Thụy Miên soạn thành ca khúc.

Ca khúc ấy, sau này, đã được ca sĩ Trần Thái Hòa thuộc trung tâm Thúy Nga Pairs thu âm và, phổ biến trong album nhan đề “Nơi nào em có biết.”

Ít tháng sau cuộc phỏng vấn vừa kể, nhà thơ Trường Đinh hoàn tất một trường thi, gồm 31 tiểu đoạn; tổng cộng 382 câu. Đó là “Trường thi chân dung Du Tử Lê.” 

Năm 2007, nhân buổi tổ chức chương trình vinh danh “50 năm thơ Du Tử Lê” tại hý viện Stafford Peforming Arts Theatre, thành phố Stafford, Texas, ngày Chủ Nhật 18 tháng 11 - 2007, Hội Văn Hoá Khoa Học Việt Nam ở Texas cũng ấn hành một tuyển tập nhan đề “Du Tử Lê / 50 Năm” - - Quy tụ nhiều tác giả.

Trong tuyển tập này, Hội VHKHVN đã trích in 11 tiểu đoạn trích từ “Trường thi chân dung Du Tử Lê,” của Trường Đinh. 

Gần đây, có tin nói rằng, nhà thơ Trường Đinh đã xuống tóc, đi tu.

Trong một điện thư trao đổi giữa nhà báo Phạm Kim ở Seattle và, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên ở Olympia, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên cho biết, thỉnh thoảng nhà thơ Trường Đinh có liên lạc thăm hỏi ông. Nhưng việc Trường Đinh có đi tu hay không, thì ông không rõ.

Họ Ngô chỉ biết chắc chắn rằng, “Trường Đinh đã nghiên cứu và theo học Phật đạo suốt những năm tháng vừa qua.” 

Tưởng cũng nên nói thêm, theo tiết lộ của Trường Đinh thì, ông là bào đệ của nhà thơ Tô Thùy Yên / Đinh Thành Tiên.

Trân trọng kính mời bạn đọc theo dõi trọn vẹn “Trường thi chân dung Du Tử Lê” sau đây, của nhà thơ Trường Đinh, ở Anh Quốc. 



1/31

linh hồn gõ cửa
bước lớn trổi dậy từ mộng đêm
tâm thức thu hình
những lộn ngã rung mình ảo biến
những ôm mơ cút bắt lượn vờn
chữ nghĩa đen treo trời mây gió
thanh âm nở đóa lòng
im lặng chuyển mình thét gọi
một lần
ngàn lần
như chưa từng thét gọi
ta nhìn ta, du tử lê 


2/31

chim lạc đàn hoảng loạn
như sao sa
không chốn về
không nơi đến
khó chợt nhìn mặt mũi
trọn cuộc đời, ta đi tìm ta
trắng màu khiêu vũ
ở linh tri không chân tay
tâm hồn chắp cánh lướt bay
bỏ lại tất cả
tất cả nhỏ bé sau lưng
chỉ mong tạm lớn vóc hình
từ sỏi đá
trước cuộc mơ đang thay lá dị dung 


3/31

thời gian vút thoáng ngoài sức tưởng
bình minh như phép lạ còn gắn bó
nấc thang chuyển lưu
hoàng hôn khơi sắc
họa hình như gió nhảy
động biến như mây bay
đôi con ngươi đối chọi vô hình
bằng sức đuối mình kềm chế
có hề chi vai trò nắn bóp ngữ tự
khi không đủ tự chủ bẻ mình theo dư điệu
văn chương một đời
nhịp sống cuối cùng như giấc mơ di chúc 


4/31

mọi hoạt cử theo thú tính
tập quán đam mê
ta cười thét ta cuối cuộc chơi
như cá bung lưới nhện
mịt trùng khơi
biển mặn ngâm mình
ngọn sóng hào hùng lên cơn sốt
ta đại thọ kinh niên
trong đó mình không đủ sức hại mình
lớp sáng
lớp tối
vây quanh ở tầm tay
xa ngàn dặm
ta bay ta như lạc lõng chính mình 


5/31

hoài công níu giữ
tưởng tượng có vẫn không
bóng trắng như tiếng đêm
im lặng chính mình bằng ồn náo
ta nhĩ mạch tâm tư
thấy như chim cổ thụ
cảm tính là sa mạc đại dương
mông mênh
xanh mướt
tiếng nhủ thầm như hư không chớp cánh
rũ mình vang động
ai ?
những ai ?
còn ai ?
trong bóng tối - ngoài ánh sáng
từ phía dưới ánh mặt trời đang thở phía sau
trả lời câu hỏi
một câu hỏi : “ta mãi hiện hữu hay chưa từng hiện hữu ?”
không ai đoán biết kết quả
của dấu số lẻ lặng câm trả lời
bởi ngay trong chính mình
ta là ta còn đó như bay 


6/31

cố định như di động
vẽ màu chân lý bởi tận cùng tri thức
đáy giếng cạn khô
ngay cả không gian không đất trú
tâm đắc chi điều gì không đắc ý
hãy lên tiếng gật gù
tự mãn nguyện u minh
trong nhà thờ hư danh của thánh nữ
nơi có linh hồn qụy ngã
tất cả đang chuẩn bị đứng lên và bước tới
ta chiến thắng làm kẻ sau cùng
bởi quanh ta không một người chiến bại 


7/31

chào thực tại
sức sống lương tri
ngữ ngôn là trò đắm đuối
ta hôm nay làm kẻ họa hình
bởi ngôn tự
vẫn là đóa mắt hoa cương
vây quanh ta ngàn năm từ khi biết thở
một lần cười những hạt bung rơi
ngôn ngữ đóa vạn thu
mãi còn trong ta vẫn ươm màu cổ lục 


8/31

tròn đốm lửa
như khuôn đúc tàn tro
cho chút gì còn gởi lại
đốt nát tuổi thơ bằng bàn tay năm ngón
có ngón út quái sinh
già ủ rũ
lương tâm tiếc nuối
lạnh lòng mắt đen đang trừng rộ
như hoa bực nở
cơn linh hiển phù sinh
một ngày mai đã qua, ta gọi ta dị biến, ta nhìn ta ngữ tịch 


9/31

hoạt cảnh vỡ ngàn
trên màn sân khấu tái sanh
trăng rơi đom đóm nhỏ
cho tháng ngày lật ngược giòng trôi
phôi tàn
dạ khúc trắng toát hòa mình
vùng trũng nhĩ thanh âm
ôm bịt bùng lắng đọng
gọi mình đi hỡi chính mình
không tên
không tuổi
ở cuối đường là hư vô đầu ngõ
mãi đắm chìm một chút như mơ
tiếng sáo quê hương vẫn còn trên nỗi nhớ
ta bay ta, bay mãi trong thơ 


10/31

mồ hôi đổ lửa
hạt như sương
cơn lạnh đầu mùa câm điếc
nước mắt mưa không thác lũ bằng nước mắt người
ta nhìn ta trơ trẽn
múa rối cho qua cơn say
biết là thơ
biết là mơ
linh tri cười hệch
những giấc đau trên nỗi niềm sông gió
có còn chăng trong bóng với hình ? 


11/31

bài thơ tình yêu vẫn còn vang vang sóng
bài hát trăng em vẫn còn tiếp diễn trên con nước
đêm bộc lộ thai nhi
lại lần nữa xóa dần
lại thêm lần sinh khởi mới
cho tất cả lớn hình như một vĩ nhân
vĩ nhân của thời đại
chứng cứ trong đêm trắng ngữ ngôn
ta yêu em như một kẻ vô danh
cúi mặt
họa hình
và để lại trong dư vọng cuối
trái tim bất diệt vô hình
những làn trời trắng toát thênh thang em 


12/31

bước chân tới
trước hư vô
toàn tri hụt hẫng
nơi trống vắng
điểm tựa là vùng trống
mưa như xối não
ướt đất
đồi sương xanh nhỏ lệ
từ tâm linh dựng đứng
từ quá khứ mờ sương
từ muôn chiều gọi nhớ
sàigòn như mưa mắt
ta yêu em trong đêm
đường thẳng vô hình trong từng bóng nước
mây ngàn năm vẫn là mây
đợi chờ như xa vời
những ngậm ngùi trong vòng tay biển nhớ 


13/31

khác biệt là ở quan niệm
vật thể nhìn có nhiều góc cạnh
trong giọt yêu, mẫu số vẫn là tình
hãy cố trọn gởi một điều gì cho nhau
chỉ để vì người
bởi có ta ở lại
ta trong ta lầm lũi xưng danh
em làm sao tránh né vạt trăng hờn ?
khi bóng tối là sự im lặng thủy chung
từ giòng em vạn thể
trong độ anh tâm tư
người nhớ người một trời non nước cũ
hắt hiu trong từng mỗi nỗi niềm
đa giác em vẫn em trong gió nhớ nghìn trùng 


14/31

cái tạm bợ không thể chê ngoài miệng
khép mở chỉ là tương đối
kẻ sở hữu không có lỗi
sự bám níu - đại thụ khổ ưu có gốc rễ
trước cô liêu cánh gió, đơn côi còn biết tự giữ mình
trên bồng bềnh tiếng vọng, im lặng cũng vinh quang phần tử
làm thân người là nương nơi xác kiếp
cái gọi tên hữu hạn của nhất thời vĩnh cửu tái sinh 


15/31

quạnh hiu không còn khi cô đơn là bằng hữu
trước bề mặt tử vong
sống để sống như mộng
chết là góc trái vấn đề
ta nắm tay ta làm quen hữu hạn
điều lầm lạc ở trên đau khổ và hạnh phúc
lại thêm lần nữa thế giới chia ba
trên những góc hẹp cõi người trong ta 


16/31

mọi hiện tượng vấn đề ở tâm thức triển khai
mình đừng mong mình úp mặt
bàn tay năm ngón trống trơn
ta nhìn ta qua kẽ hở
chỉ thấy hư không là định mệnh một chiều !? 


17/31

mưa đổ hạt trời
nặng như tơ
từ trên tầm nhìn của biển lạnh
bóng cô liêu đan nỗi niềm ký ức
quê hương trên mắt lệ
người ơi người giăng sầu
những vì sao lạc kiếp
nhành liễu vờn trước gió
gió ngàn năm miên trùng
mưa trời vẫn hoa rơi
ta đếm ta nỗi buồn
đại dương dĩ vãng những mùa thu
ta làm ta thập tự
cho chính mình khai hoang
trên sáng tối ngữ điền 


18/31

ngọn sóng khiêm nhường
ẩn bên trong có lần tự mãn
khi còn biết dưới trên là nước
như bước đi chân đất lần thứ nhất
thinh không mòn dẫm
ngộ nghĩnh khi có bước thứ hai
muôn thú xéo chạy
bước bắt đầu là điểm tựa reo vang
muôn chim réo bay
chặng cuối cùng là thời gian lặng gió
hư không có chỗ đứng của nó
ngạo nghễ
để tự mạo hư không … trong ta … trong người 


19/31

trên đồi trăng cánh gió lộng ru
hạt rơi như rừng nhánh
âm thanh tuyệt đối ở trên sự im lặng
cái nhìn cụt cỡn
ở ngoài tầm vói của tròng mắt
mù âm thanh được gọi là uẩn khúc
một võng tên để nhớ về
trên những tháng ngày còn lại quê hương
nửa que diêm hoàng hôn
ta mãnh liệt chờ ta phút cuối
soi bóng ta, đường về, ta đi 


20/31

như thể còn để gởi
cho ngọn cỏ cảm tri
có văn chương đất đứng
bài thơ linh hồn là bài thơ sống
bài thơ con tim là ở trong chính mình
thi tâm tuệ : nếp nhăn được gấp nhiều mảnh nhỏ
những vần điệu lột hình
bạn ngữ từ vẫn là bạn
trước khối óc chai mòn
những sự việc được đắn do trên khuôn thước
ngôn ngữ vô danh khi vô ngôn là tuyệt tác
bài thơ ta để lại
cát bụi rảo thời gian 


21/31

im lặng một ngày để ngày mai thanh âm còn lên tiếng
nghỉ ngơi hôm nay bởi hôm qua hơi thở đã có chỗ tựa mình
ta nhìn ta một thoáng nồng tuổi nhỏ
rộ cười như tiếc nhớ
thời gian không cánh nhưng vẫn bay
khung trời dĩ vãng vẫn vẽ màu hư tự
ta nhìn ta như bài thơ một chữ
ta nhìn ta như mật ngữ trong tim
những cái ta, ta vẫn sống mãi trong cùng 


22/31

thú tính là con sóc
ngữ tính là dung dạng
tháng ngày bản chất vô tư
con người nhiều tư lự
khổ đến từ tâm não
hãy nhận biết để đón tiếp sự thật
vị trùng khách lãng du
đau khổ trốn chạy đau khổ
hạnh phúc không là chối bỏ khổ đau
ta nhìn ta hạnh phúc
bởi chính ta là khổ đau tận cùng 


23/31

gọi chính mình
từ vết thương cảm tính
trên quê hương mất lỡ
từ thơ ấu vẫy chào
trước đám lửa lòng man di chưa lịm tắt
tro tàn vẫn lạnh
trong đáy giếng tâm linh
bài thơ biển đẹp là hạt bụi nhỏ đại dương trên khoé mắt
người đau người ngỡ ngàng
cơn đau như mưa lũ
một triều dâng viễn xứ
trong những buổi chiều buồn, ai cũng có trái tim và đất nước gọi về 


24/31

ta hỏi ta một lần
đi tìm ta ngàn lần
trả lời ta muôn vạn lần
đo đất trời bằng chiếc tàu ngôn ngữ
những chấm phẩy ta ca tụng một thời
trên đồi sương ta không là hoang vắng
ngoài hạt trăng ngọn cỏ, còn có mây, có gió, và có ta 


25/31

đâu phải im lặng không có âm vang
khái niệm ở trên sự đầu tiên thành hình
những góc biến đa diện
tạm gọi đồi sương là đồi sương
ta đắm mình tư duy
như in tuồng tri thức rập ngày nào
sự gọt rũa chính mình thừa thãi
ngọn gió động não thức
cỏ trổi mầm tâm tư
hạt sương như vầng trăng nhỏ lệ
cái mờ trên cái sáng
bóng tối ở phía sau mặt trời
dưới chân đèn, ta đi tìm ta
cô đơn trên thinh lặng bắt tay
quạnh hiu làm tri kỷ với chính mình
ta thấy ta, đêm về
người bạn cũ vong niên
ta nhìn ta, ngấn lệ
mẹ già những ngàn thương 


26/31

mờ sáng lạnh
sương quấn quít hình hài
cành lá sinh diệt vạn thu
thế giới hoạt hình như giòng trăng nổi
nơi chốn để nẩy mùa và tiễn gọi
những rúng động từ lập điệu đêm trắng
mạch lạc thần kinh như réo
tia mộng lóe nhìn như thở
bâng khuâng trên từng nỗi nhớ
ta bồi hồi đếm lá quanh ta
chen chúc ân cần một nụ cười mộng dị 


27/31

ánh mắt vô ngôn có thể nói lời vạn mỹ
hạnh phúc và đau khổ có thật
rất thật như cát bụi đã một lần
hoa rơi là ngỏ ý
sự ly biệt đã chết khi tái tạo thành hình
tân thế kỷ
vạn cổ niên
vũ trụ đắm nhìn vuông tròn độ góc
biến dịch là bổn sinh của muôn thú
trong đó loài người làm một
mây tâm hồn không là định đề xác quyết
còn hình hài là để giã từ
cho những ai chờ đợi
hủy diệt thêm một lần uốn khúc tái sinh
ta thương ta, thương biếc một quê nhà 


28/31

hôm nay ta đến
người là điểm tựa
ngày mai hoàng hôn tất tả ra đi
cái đến không hẹn thì sự ra đi là im lặng giã từ
ngỏ một lời chào mới ?
gởi tạm sự đến muộn ?
cái sống là thực tại
trong hơi thở phút giây nầy
bóng tối từ đêm qua
ánh sáng trên ngày mai
phải chăng đời điệp khúc !?
ta ươm ta, ngữ tự
hát ca một thời trên những lượng văn chương


29/31

tuyết chưa rơi nhưng hoa sương cũng đủ lạnh người
mở cửa mời cuộc đời
sự khởi sinh có thời gian
sự tiễn đưa có tốc độ
cánh đêm rụng màu trời
dưới bóng tối ngập tràn có ánh sáng nhỏ tồn sinh
cái ngay thật nằm trên cái sai lầm
tuyệt đối cúi mặt nhìn
sự vô hình câm nín
im lặng chính mình như ngàn lẻ một
trong cuối ta, còn lại bài thơ gió
trao tặng mây mà ta vẫn chung tình 


30/31

bình minh sáng
hoàng hôn tàn
mặt trời khuất bóng
sự toàn diện như thủy triều diện bích
hữu sinh ngày mai của quả đất quay vòng
ta nhìn trăng khuya và mãn nguyện
chút gì ngỡ ngàng, có có, không không ?
ta nhìn mưa đổi hạt
ta nắng gió điểm màu
sáng mới tô vẽ trong mỗi phút giây
nở tắt
trên từng đóa sát na
ở ta … ở người … ở vạn thể … 

đã có câu hỏi gởi đến
sẽ có câu trả lời gởi đi
im lặng rũ mình trên hình thức
nhận và trao như sứ mạng
thời gian gõ cửa chính mình
một lần, ngàn lần
như chưa từng đến, như chưa từng đi
người yêu người như ân sủng
vô ngôn là điểm tựa trả lời
câu trả lời cho cả vạn thiên thu … 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Bảy 202011:58 SA(Xem: 7766)
Hiếm có cây bút nào sung mãn như Du Tử Lê khi ở tuổi 75 ông vẫn bền bỉ viết, viết và viết. Khảo cứu, phê bình, tiểu luận, bút ký... và đương nhiên thơ, bởi đó là ký hiệu nhận biết ông - một nhà thơ.
30 Tháng Sáu 202010:34 SA(Xem: 7040)
Theo thiển ý cá nhân tôi, thơ Du Tử Lê khá "hiền!"
05 Tháng Sáu 20202:46 CH(Xem: 4015)
Khi ông thành danh thì tôi mới chỉ là đứa trẻ sơ sinh.
29 Tháng Hai 20209:36 SA(Xem: 5360)
Du Tử Lê là một trong những nhà thơ có nhiều tác phẩm được phổ nhạc được công chúng yêu chuộng.
26 Tháng Hai 20206:16 SA(Xem: 5901)
"không thể xóa hận thù – bằng máu người xối chảy“ (1969), và suốt đời Du Tử Lê đã cần mẫn xóa, bằng thơ.
22 Tháng Giêng 202011:26 SA(Xem: 6016)
Tôi nghĩ ông là kẻ biết tìm hạnh phúc. Tìm cho đến hơi thở cuối cùng cuộc đời mình.
18 Tháng Mười Hai 20195:37 SA(Xem: 5854)
Nhiều người một thời phố cổ chùa Cầu, nay Bolsa Little Saigon giờ đây, có lẽ đã thấm buồn hơn, hiu hắt hơn vì vừa mất đi một hình bóng thân quen.
10 Tháng Mười Hai 20192:46 CH(Xem: 7808)
Qua bảy thất của anh rồi! Hôm nay chắc anh đã biết anh lên trời rồi TP nhỉ? 💦
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17100)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12306)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19039)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9209)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8385)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1038)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22508)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14047)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19222)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7931)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8854)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8523)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11104)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30759)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20841)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25552)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22938)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21775)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19828)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18080)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19290)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16950)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16136)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24544)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31995)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34954)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,