-Hoàng Vũ Thuật
Nhớ nhà thơ Du Tử Lê
Nhà ông bên kia sông
con sông tấm gương không gợn sóng
nhà
ông
bên
kia
sông
những người gốc Việt quả quyết
sao ngực tôi từng cơn
sóng
như con sông xanh trôi về biển xanh
ở đâu biển cũng một màu
tôi ra đầu mũi thuyền Cà Mau cùng Tín & cô bé
những người chưa quen
đợi chờ
rừng đước đi mải miết
bàn chân muôn ngón lội ngược bùn lầy
trong mỗi làn sóng máu
xối xả vượt bờ ngăn
trong giọt nước mắt của bé
trong tiếng thở ra
tôi nhìn thấy mắt ông long lanh
ông kiệm từng lời
sợ mất tiếng vọng xưa chim Lạc
đất nước mình không nghèo
thảo thơm trên vai trống đồng Ngọc Lũ
bốn nghìn năm thanh trong
Cửu Long Hồng Hà
đỏ & đỏ
đường vân mạch đất ở đó
biển vẫn ca
bài ca không lời
khi ông không còn nữa
như quả trứng bọc ông vạn dặm phù sa.
14/10/2014
-Chiều Thu
Tưởng Niệm Hồn Thơ Du Tử Lê (1942-2019)
Cảm ơn anh... chọn gửi thân nơi biển
Bởi mẹ còn như mong ngóng dưới mồ
Bước ngày nào con chập chững bi bô
Huyên hèo nhiễu giọt sương thành mặn đắng
Cảm ơn anh chọn gửi thân biển vắng
Nương thủy triều chấp chới hướng miền quê
Có Cha thân ngồi nhón cỏ bên lề
Hoài sông núi tiềm tàng trong ký ức
Cảm ơn anh tin biển không ngờ vực
Hòa tan lòng nhung nhớ dõi ngàn sao
Mảnh tình trăng xưa ấy vẫn ngọt ngào
Ươm nhạt tím lục bình trôi tìm bạn
Cảm ơn anh nghiêng tinh cầu chói sáng
Anh linh hồn Cha Chú dưới nắng mai
Bài quốc ca không hát vẫn nhớ hoài
Bởi Mẹ nhắc thành ca dao lịch sử
Cảm ơn anh chọn nơi miền bất tử
Mẹ Thái Bình luôn mở rộng vòng tay
Linh hồn anh mãi mãi chẳng lạc loài
Nơi sông núi Việt Nam dài bên biển.
Vĩnh biệt Chú.