muôn đời mỗi ra đi
biểu trưng một sự thật
không thể có mai sau
nếu ngày nay khiếp nhược
anh nghe gì vọng lại?
bên kia Thái bình dương
từ vùng tăm tối đó
đồng bào tôi lên đường
ba năm vùng biển ấy
bao người đã tan thây
ba năm vùng Đông Á
ai đếm? bao tù đầy
hãy hình dung hộ tôi
tóc người trôi đầy biển
xác trẻ vữa như vôi
những tiệc người của cá
nhưng họ vẫn ra đi
dù nhân gian ngoảnh mặt
nhưng họ vẫn an nhiên
ném thân vào cõi chết
bởi mặt trời phương đông
đã không còn mọc nữa
và họ muốn làm người
nên chẳng còn cách khác
anh chẳng thể hiểu tôi
nếu chưa từng biệt xứ
nhân gian chung dạng người
nhưng chẳng cùng tim đập
anh có tin loài người
đang trên đường xuống huyệt?
biển vẫn đầy xác trôi
có giúp anh thức tỉnh?
đêm qua trời gió lớn
biển phẫn nộ sóng gào
anh có nghe tiếng kêu
đồng bào tôi vọng lại?
đêm qua tôi nằm mơ
thấy một bình minh mới
vầng ô ở khắp nơi
trừ phương đông tăm tối
sáng nay anh có vui
thấy trần gian đổi khác
tôi bởi muốn làm người
nên giờ đây trôi dạt.