em ở đó lao lung chiều sóng gội.
những con đường lên mãi khói riêng tư.
kỷ niệm cũng cọc còi dăm gốc mục.
lối đi về rác rến dấu hư vô
em ở đó âm thầm như hạt bụi
có lau chùi năm tháng vẫn rơi lên.
bao dấu tích của một thời mới lớn.
hãy quên đi. mọi thứ vốn hoang đường.
em ở đó nghìn năm hay mấy kiếp?
cũng là không. tất cả vốn là không
bởi thương nhớ không làm nên cơm áo
và, khổ đau nào cứu nổi linh hồn.
em ở đó nhớ nghe đừng tưởng nữa.
khi bảng đen phấn trắng chẳng nuôi người.
khi tương lai còn tạnh, vắng tiếng cười
thì chung thủy là món hàng xa xỉ.
em ở đó vác một đầu thánh giá
đi trong đêm sao xóa được oan cừu.
ta cũng vậy dẫu chưa vào địa ngục.
nhưng nơi đây nào khác cảnh A Tỳ?
em ở đó lòng khuya mù bí tích
ta tỳ khưu khất thực đã bao năm.
mỗi giọt máu mang một phần tổ quốc
em chính là da, thịt của quê hương.
em ở đó thả tóc vào sông núi
gọi nắng mưa về trọ mắt xa xôi.
hồn đọa lạc còn biết gì phương hướng
sống như ta là chết đã lâu rồi.
em ở đó, khối tình ta ở đó.
tim Trương Chi còn đợi lệ chôn vùi.
12.90.