trước khi trốn biệt
những tia chớp hấp tấp vá, khâu bầu trời
bằng kim, chỉ ánh sáng của chúng
đâu cần biết:
hàng cây hốt hoảng/
em nín khóc/
những điều tôi giữ kín/
/ như chiếc thai hoang
trong bụng người con gái hớn hở nhẹ dạ/
tôi nào biết mình phải làm gì?
(giả dụ) được báo tin
trước khi chiếc bào thai bị giết chết
bởi người mẹ hớn hở nhẹ dạ một lần, nữa
(và) tôi tin
(lạy Chúa!!!)
ngay hồi chuông dự báo thánh lễ nửa đêm
cũng sẽ chẳng biết phải làm gì
khác hơn
run rẩy ?!.
12-97 _ 11-98
Gửi ý kiến của bạn