chào cơn sốt bốn mươi độ
cơn sốt nhồi ta như nhồi một xác chết
cơn sốt nhận chìm ta xuống
cơn sốt xốc ngược ta lên
bàng hoàng, hốt hoảng
ô ta là ai?
còn sống hay đã chết?
ô ta là ai?
dẫy dụa bằng một hình hài nào nóng hập
và em ở đâu
nơi chốn nào trong cõi âm u bằn bặt
chào cơn sốt bốn mươi độ
cơn sốt dìu ta đi
cơn sốt hối ta chạy
cơn sốt xô ta ngã dấp dúi
cơn sốt cho ta thấy em chập chờn
trước mặt
nhưng không bao giờ là em
cám ơn cơn sốt
cơn sốt thả ta trôi trên dòng
lạnh buốt
ta nghe ta ngồi bên một bờ sông
gào thét
và nghe chính tiếng ta dội lại
cùng với những giọt nước mắt
(chỉ có những giọt nước mắt là thật)
ta tự hỏi
phải chăng ta vẫn sống!
vẫn còn sống đó ư?
sao quẫn cùng quá đỗi
chào cơn mưa
cơn mưa thức ta dậy
giữa buổi chiều nhàu nát như một manh áo lụa
rách tơi
manh áo lụa trắng
có hơi hướm em
ô chào cơn mưa
cơn mưa lùa ta bay theo
cả nước mắt ta cũng bay theo
tan tác
phủ trên thân thể ta xương xẩu
cơn mưa giả giọng em
cơn mưa thủ thỉ bên tai ta
em yêu anh, ô em yêu anh
cách gì cho em đừng hay bớt yêu anh?
cám ơn cơn mưa
cơn mưa bầm dập ta
sũng nước
cơn mưa đưa ta lên taxi
chạy tít mù Sài gòn – Chợ lớn
cơn mưa trả em lại cho ta
cho ta sống
sống thêm một ngày
thở thêm một phút
nhưng cuối cùng
ta chỉ như cỏ tranh
uốn lưng chịu đựng
gió vật vã chung quanh
ta đớn đau tận gốc
em ở đâu?
nỡ để ta hổn hển
trong khoảng tối mờ
ta dẹp lép, thẳng đơ
như trong hầm mộ nổi
ta thèm đứng lên
ta thèm chạy trong mưa
(ô những chiều mưa có em ngồi sau xe
quán cà phê, hàng ghế và những điếu basto)
mà ta không có được
thôi chào cơn mưa
cơn mưa lùa ta bay theo
tan tác
cám ơn mưa
cám ơn đau ốm
mưa và đau ốm khiến ta thèm chết
đau ốm luôn làm ta tủi thân
và mưa thì làm ta khao khát điên cuồng
em ở đâu
hỡi nhỏ
yêu dấu?