lâu ngày không gặp bạn
có việc nhờ, nên đi
nhà bạn xa hun hút
trong con hẻm âm u
lâu ngày mới gặp nhau
ta, ngươi cười ha hả
ngươi đi pha cà phê
ta ngồi – nằm trên ghế
ngươi quần đùi, áo lá
mặt tối như đêm mưa
bốn mắt ngửa lên trời
lơ mơ trông phát nản
ta gác chân lên bàn
khoe đôi giày vẹt gót
sình bám ống quần loe
dây nịt to nữa chứ
mừng thê nhi về ngoại
nhưng tiếc không có ao
cũng chẳng có vịt, gà
cho ta thử sức...đuổi
ta nói chuyện đau lưng
ngươi tính thôi nghề dạy
ở nhà còn sướng hơn
(có vợ nuôi cũng đỡ)
thời thế và văn chương
ngươi buồn đầu sớm bạc
những sợi tóc như gươm
chém đời tan từng mảnh
ta than chuyện áo cơm
nợ nần ngập tới mắt
càng sống càng còi thêm
mặt dày hơn da trống
ngươi hỏi vợ con ta
thừa cơ ta tả oán
vợ con mà nghe ra
chắc chẳng buồn sống nữa
lâu ngày không gặp nhau
ngồi gần hết buổi tối
ta về lòng lao xao
cả đêm không ngủ được
ta bắt chước người xưa
viết dăm hàng vơ vẩn
cũng xin gọi là thơ
để tặng cho ngươi đọc
ta mong những giòng này
ít ra cũng giúp ngươi
một giây, cười ha hả